Người ta cho
biết tại một thành phố kia có một kịch sĩ nổi tiếng vì tài nhạo cười. Ai buồn đến
đâu, khó tính đến mấy nếu nghe kịch sĩ này pha trò thì thế nào cũng phải bật cười.
Cũng trong
thành phố ấy có một nhà tâm lý nổi tiếng chữa được hầu hết mọi tâm bệnh. Ngày nọ
một người đàn ông đứng tuổi, mặt mày rầu rĩ đến xin gặp nhà tâm lý. Được nhà
tâm lý hỏi nguyên do, ông trả lời:
- Thưa bác
sĩ, tôi là một người thiếu hạnh phúc, cuộc đời tôi quá buồn khổ. Bác sĩ có cách
nào làm cho tôi vui được không?
Nhà tâm lý hỏi:
- Ông có quá
túng thiếu về tiền bạc không?
Ông đáp:
- Thú thật với
bác sĩ, tôi là người khá giàu.
Nhà tâm lý hỏi
tiếp:
- Thế vợ con
ông ra sao?
Ông ta gật đầu
nói:
- Tôi có một
người vợ vừa hiền vừa đẹp và mấy đứa con rất dễ thương.
Sau khi hỏi
thêm một vài điều khác, nhà tâm lý đề nghị:
- Tôi nghĩ
ông nên đến nghe kịch sĩ nổi tiếng trong thành phố chúng ta. Thế nào ông cũng
quên đi được nỗi buồn chán và tìm lại được niềm vui.
- Thưa bác
sĩ, tôi xin cám ơn lời khuyên của bác sĩ. Nhưng... Tôi lại chính là kịch sĩ đó!
Nghe câu chuyện có vẻ mâu thuẫn, nhưng thực tế là vậy. Một con người có biệt tài làm cho người khác dù buồn chán đến đâu cũng phải vui lên được, mà chính mình lại là nạn nhân của sự buồn rầu. Cái mâu thuẫn đó dễ hiểu vì kịch sĩ đó ngay trong tâm hồn không có nguồn vui thì làm sao mình cảm thấy vui được? Niềm vui đích thực chỉ đến từ Thiên Chúa. Thiên Chúa là chính niềm vui vĩnh cửu cho chính Ngài và từ nơi Ngài, niềm vui ấy được trao ban cho con người.
Bài Tin Mừng hôm nay Gioan đã nói mình là tiếng
kêu trong hoang địa, để mọi người nhờ ông mà biết Chúa, tin Chúa.
Chúa Nhật Tuần III Mùa Vọng Năm B
PHÚC ÂM:
Ga 1, 6-8. 19-28
"Giữa
các ngươi có một Đấng mà các ngươi không biết"
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Có người đã được Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đến như chứng
nhân để làm chứng về sự sáng, hầu mọi người nhờ ông mà tin. Ông không phải là sự
sáng, nhưng ông chỉ làm chứng về sự sáng. Và đây là chứng của Gioan, khi những
người Do-thái từ Giêrusalem sai các vị tư tế và các thầy Lêvi đến hỏi ông:
"Ông là ai?" Ông liền tuyên xưng, ông không chối, ông tuyên xưng rằng:
"Tôi không phải là Đấng Kitô". Họ liền hỏi: "Thế là gì? Ông có
phải là Elia chăng?" Gioan trả lời: "Tôi không phải là Elia". -
"Hay ông là một đấng tiên tri?" Gioan đáp: "Không phải".
Họ liền bảo: "Vậy ông là ai, để chúng tôi trả lời cho những
người sai chúng tôi. Ông tự xưng là ai?" Gioan đáp: "Tôi là tiếng kêu
trong hoang địa: Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi, như tiên tri Isaia đã loan
báo".
Và có những người thuộc nhóm biệt phái cũng được sai đến. Họ hỏi
Gioan rằng: "Nếu ông không phải là Đức Kitô, cũng không phải là Elia hay một
tiên tri, vậy tại sao ông làm phép rửa?" Gioan trả lời: "Tôi làm phép
rửa trong nước; nhưng giữa các ngươi, có Đấng mà các ngươi không biết. Đấng ấy
sẽ đến sau tôi, nhưng chính Đấng ấy đã có trước tôi và tôi không xứng đáng cởi
dây giày cho Người". Việc này xảy ra tại Bêtania, bên kia sông Giođan, nơi
Gioan làm phép rửa.
Đó là lời Chúa.
“Lạy Chúa Giêsu, xin cho niềm vui của con luôn tồn tại, để niềm vui đó đem lại niềm vui cho những người khác”. (Sebastian Bach)
0 comments:
Đăng nhận xét