Ở làng quê nọ,
trời đã hạn hán trong khoảng thời gian rất lâu. Các cánh đồng đều khô hạn, cỏ
cây héo úa, cuộc sống trở nên vô cùng khó khăn. Hàng tháng đã trôi qua và mọi
người dường như đã mất hết phần kiên nhẫn. Nhiều gia đình đã rời khỏi làng, còn
những gia đình khác chỉ còn biết chờ đợi trong tuyệt vọng. Cuối cùng, ông trưởng
làng quyết định tổ chức một buổi cầu nguyện tập thể trên ngọn đồi cao nhất
vùng. Ông thuyết phục tất cả mọi người trong làng đến dự và mọi người phải mang
theo một vật thể hiện lòng tin của mình.
Chiều thứ bảy,
những người dân làng với vẻ mặt mệt mỏi tập trung trên ngọn đồi và đều không
quên mang theo những đồ vật thể hiện lòng tin. Có người mang theo một cái móng
ngựa may mắn, có người mang theo chiếc mũ bảo vật của gia đình… Mặc dù chẳng ai
tin chúng ta có thể thay đổi điều gì nhưng họ cũng đã mang theo rất nhiều thứ
quý giá. Tất cả những người tham dự bắt đầu cầu nguyện và giơ cao những vật tượng
trưng cho niềm tin. Như thể có phép màu,
mây đen kéo tới và trời đổ mưa - những giọt mưa đầu tiên sau bao tháng trời khô
hạn. Mọi người đều hân hoan vui sướng và ngay lập tức nổ ra một cuộc tranh
cãi xem đồ vật nào đã mang lại may mắn cho ngôi làng. Ai cũng cho rằng đồ vật của
mình là thiêng liêng nhất. Bỗng người ta nghe thấy tiếng một em bé gái reo lên:
- Con đã biết
thế nào trời cũng đổ mưa mà. Mẹ thấy không, con đã mang theo chiếc ô này, bây
giờ thì mẹ con mình về nhà mà không bị ướt!
Em bé giơ cao chiếc ô và cùng mẹ đi về nhà trong niềm hân hoan. Những người còn lại nhìn theo và hiểu rằng chính em bé mới là người có niềm tin lớn nhất. Niềm tin ấy đã mang mưa đến.
Câu chuyện hôm nay, mọi người điều mong may mắn
sẽ mang cơn mưa đến, nhưng chỉ duy nhất có em bé nhỏ khăng khăng mang theo ô vì
tin chắc trời nhất định sẽ mưa. Bài Tin Mừng hôm nay cũng nói về niềm tin không
nghi ngờ của viên đại đội trưởng vào Chúa Giêsu.
Thứ Hai Tuần I Mùa Vọng Năm B
PHÚC ÂM: Mt 8, 5-11
"Nhiều người từ phương đông và phương
tây sẽ đến trong nước trời".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu vào thành Capharnaum, thì có một viên đại đội
trưởng đến thưa Chúa rằng: "Lạy Thầy, thằng nhỏ nhà tôi đau nằm ở nhà, nó
bị tê liệt và đau đớn lắm!" Chúa Giêsu phán bảo ông rằng: "Tôi sẽ đến
chữa nó". Nhưng viên đại đội trưởng thưa Người rằng: "Lạy Thầy, tôi
không đáng được Thầy vào dưới mái nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì
thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh. Vì chưng, cũng như tôi chỉ là người ở dưới quyền,
nhưng tôi cũng có những người lính thuộc hạ, tôi bảo người này đi thì anh đi;
tôi bảo người kia đến thì anh đến; tôi bảo gia nhân làm cái này thì nó
làm!" Nghe vậy, Chúa Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người:
"Quả thật, Ta bảo các ngươi, Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy
trong Israel. Ta cũng nói cho các ngươi biết rằng: nhiều người từ phương đông
và phương tây sẽ đến dự tiệc cùng Abraham, Isaac và Giacóp trong nước trời. Còn
con cái trong nước sẽ bị vứt vào nơi tối tăm bên ngoài, ở đó sẽ phải khóc lóc
nghiến răng".
Đó là lời Chúa.
0 comments:
Đăng nhận xét