Có hai người
bộ hành đi trong một khu rừng rậm. Đó là hai ông cháu. Trời nóng và oi bức. Họ
khát nước. Cuối cùng, ông cụ và đứa cháu cũng tìm đến một con suối nhỏ. Hai người
cúi xuống uống nước. Uống xong ông cụ nói: “Cảm ơn dòng suối nhỏ nhé”.
Đứa cháu thấy
vậy thì cười. Ông cụ liền hỏi: “Sao cháu lại cười ?” Đứa cháu trả lời: “Có gì
mà ông phải cám ơn dòng suối chứ ? Nó có phải là người đâu ? Nó không nghe được
lời ông nói, nó không hiểu được lời cám ơn của ông”.
Ông cụ tỏ vẻ
suy nghĩ. Dòng suối vẫn chảy róc rách. Chim vẫn hót vang trong cánh rừng. Sau một
hồi lâu im lặng, ông bảo với đứa cháu: “Thế đấy, dòng suối có nghe thấy gì đâu.
Nếu như có một con sói đến uống nước, có thể nó không biết ơn dòng suối. Nhưng
chúng ta không phải là chó sói, mà là con người. Đừng quên điều đó cháu ạ. Cháu
có biết con người nói hai tiếng cám ơn là để làm gì không ?”
Đứa bé trầm ngâm. Nó chưa bao giờ suy nghĩ về điều đó. Cụ già chậm rãi bảo cháu: “Cháu ơi, con người nói lên hai tiếng cám ơn chính là để không bao giờ trở thành chó sói”.
Bài Tin Mừng hôm nay
Đức
Maria vô cùng xúc động vì ơn cao trọng Chúa ban, nên dâng lên Chúa lời cảm tạ
ngợi khen.
Thứ Sáu Tuần III Mùa Vọng Năm B
PHÚC ÂM:
Lc 1, 46-56
"Đấng
Toàn Năng đã làm cho tôi những sự trọng đại".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Maria nói rằng: "Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần
trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận
hèn tớ nữ của Chúa. Từ nay muôn thế hệ sẽ khen tôi có phước, vì Đấng toàn năng
đã làm cho tôi những sự trọng đại, và danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa
trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những ai kính sợ Chúa. Chúa đã vung cánh
tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai lòng trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền
thế xuống khỏi ngai vàng, và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã cho người
đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa săn sóc
Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng
các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi Người đến muôn đời!"
Maria ở lại với bà Isave độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà
mình.
Đó là lời Chúa.
Lạy Cha, xin ban cho con quả tim đơn sơ, luôn biết ngỡ ngàng trước tình yêu Cha dành cho con, để có thể cất lên lời tạ ơn Cha mỗi ngày trong đời con. (Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)
0 comments:
Đăng nhận xét