Nhà văn Quyên Di khi suy niệm về việc Chúa Giê-su “bẻ bánh” đã kể lại
sự tích “Đồng Tiền Vạn Lịch” trong ca dao. Ngày xưa, các đôi nam nữ lấy đồng tiền
kẽm bẻ làm đôi, mỗi người giữ một nửa, thề rằng khi nào hai người nên duyên vợ
chồng chung sống với nhau, như hai mảnh đồng tiền ráp lại thành một đồng tiền đầy
đủ lúc đó họ mới trọn vẹn hạnh phúc. Từ chuyện “bẻ tiền” đến chuyện “bẻ
bánh”: Chúa Giê-su không chỉ bẻ đôi tấm bánh, làm phép lạ cho dân chúng ăn
no nê; Ngài còn bẻ tấm bánh trong bữa Tiệc Ly để biến nó thành Mình Ngài, để
con người ăn và được sống và sống dồi dào. Trong tấm bánh được bẻ ra đó, Ngài
trao thân gửi phận cho chúng ta để giữ trọn lời thề “ở với chúng ta mọi ngày cho đến tận thế.”
Ảnh:
Internet
Thứ Bảy Tuần V Thường
Niên Năm Chẵn
PHÚC ÂM: Mc 8,
1-10
"Họ ăn no
nê".
Trong
những ngày ấy, dân chúng theo Chúa Giêsu đông đảo, và họ không có gì ăn, Người
gọi các môn đệ và bảo: "Ta thương đám đông, vì này đã ba ngày rồi, họ
không rời bỏ Ta và không có gì ăn. Nếu Ta để họ đói mà về nhà, họ sẽ mệt lả giữa
đường, vì có nhiều người từ xa mà đến". Các môn đệ thưa: "Giữa nơi
hang địa này, lấy đâu đủ bánh cho họ ăn no!" Và Người hỏi các ông:
"Các con có bao nhiêu bánh?" Các ông thưa: "Có bảy chiếc".
Người truyền dân chúng ngồi xuống đất, rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, tạ ơn,
bẻ ra và trao cho các môn đệ phân phát. Các ông chia cho dân chúng. Các môn đệ
còn có mấy con cá nhỏ. Người cũng đọc lời chúc tụng và truyền cho các ông phân
phát. Dân chúng ăn no nê và người ta thu lượm những miếng còn thừa lại được bảy
thúng. Số người ăn độ chừng bốn ngàn. Rồi Người giải tán họ, kế đó Người cùng
các môn đệ xuống thuyền mà đến miền Đal-ma-nu-tha.
Lạy Chúa, con cảm ơn Ngài vì luôn ban cho con được no đủ. Cảm ơn Ngài
vì luôn gìn giữ con trong mọi biến cố, trong mọi nguy hiểm. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét