Vào một đêm nọ, lúc 11:30, một người phụ nữ Mỹ đang đứng run rẩy bên
lề đường cao tốc Alabama, cố gắng chống lại những cơn gió lạnh buốt xương của
cơn bão ngay gần đó. Toàn thân ướt sũng, chiếc xe thì bị tắt máy giữa đường,
người phụ nữ thì đang có chuyện gì rất gấp gáp nên vẻ mặt trông rất tuyệt vọng.
Thình lình một chiếc xe đỗ trước mặt cô và một người đàn ông đã niềm nở mời cô
lên xe - một hành động được xem là hiếm có vào lúc đó - thập niên 60 khi nước Mỹ
đang chìm sâu vào chiến tranh và thù hằn sâu sắc. Người đàn ông ấy đã đưa cô đến
nơi an toàn, tìm người giúp đỡ cô và kêu một chiếc taxi đưa cô đến địa điểm cô
cần đến. Dù người phụ nữ ấy rất xúc động nhưng vì đang vội vã nên chỉ kịp ghi địa
chỉ nhà của người đàn ông tốt bụng, cảm ơn anh và vội vã bước lên xe.
Bảy ngày trôi qua và người đàn ông bất ngờ nhận được một bưu phẩm
"khủng" - một chiếc tivi màn hình phẳng khổ lớn đã được chuyển tới
nhà anh. Trên chiếc tivi là một tờ giấy note với dòng chữ: "Cảm ơn anh rất
nhiều vì đã giúp đỡ tôi vào đêm mưa bão ấy. Lúc ấy không chỉ quần áo tôi ướt
sũng mà trái tim tôi thực sự tan nát. Và ngay lúc ấy anh đã xuất hiện và giúp đỡ
tôi vô điều kiện. Nhờ có anh, tôi đã có mặt kịp thời bên cạnh chồng tôi trên
giường bệnh trước khi anh ấy trút hơi thở cuối cùng. Mong Chúa sẽ luôn phù hộ
anh vì điều kì diệu anh đã mang đến cho một người xa lạ đang gặp khó khăn"
Góp
nhặt
Ảnh:
Internet
Thứ Năm Tuần II Mùa
Chay
PHÚC ÂM: Lc 16,
19-31
"Con đã được
sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ".
Khi
ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: "Có một nhà phú hộ
kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người
hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được
những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho.
Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất
đó chết và được các thiên thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia
cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước
mắt lên thì thấy đằng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng
kêu la rằng:
"Lạy
Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để
làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này. Abraham nói lại:
"Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn
khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả
chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ
muốn tự đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ đó qua đây được".
Người
đó lại nói: "Đã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi
còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình
này". Abraham đáp rằng: "Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy
nghe các Ngài". Người đó thưa: "Không đâu, lạy Cha Abraham! Nhưng nếu
có ai trong kẻ chết về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải". Nhưng Abraham bảo
người ấy: "Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ
chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu".
Lạy Chúa, xin cho con biết san sẻ với người khốn khó lúc con có thể.
Xin đừng để con nhắm mắt làm ngơ trước những cảnh đời đáng thương. Amen.