Những người phong, cư dân trên đảo Molokai, xôn xao khi thấy cha
Đa-miêng đến chung sống với mình. Họ càng cảm động hơn khi biết vị linh mục trẻ
này hoàn toàn lành lặn, chỉ vì yêu thương họ quá, nên tình nguyện đến chia sẻ
và phục vụ họ ngay trên mảnh đất khốn khổ này. Ngài đã phá đổ hàng rào ngăn
cách vô hình giữa người lành/người phong, da trắng/da màu, Ki-tô hữu/ngoại đạo.
Qua cử chỉ giơ tay đụng vào người phong, Đức Giê-su cũng xóa tan hố sâu ngăn
cách xã hội thời đó đặt ra. Thật vậy, ngoài những đau đớn khủng khiếp nơi thân
xác, người phong thời ấy còn phải chịu nỗi đau buồn cùng cực trong tinh thần
khi bị cộng đồng ruồng bỏ. Đức Giê-su đã đụng đến người phong không chỉ bằng
bàn tay, nhưng còn bằng lòng thương xót trước nỗi khổ của con người.
Ảnh:
Internet
Việc Chúa chữa một
người phong cùi trong bài Tin Mừng hôm nay trước hết là để làm ứng nghiệm lời
ngôn sứ Isaia về Đấng Mesia, và do đó nó chứng minh Chúa Giêsu chính là Đấng
Mesia.
Thứ Năm Tuần I Thường
Niên Năm 2
PHÚC ÂM: Mc 1,
40-45
"Bệnh cùi biến
mất và người ấy được sạch".
Khi
ấy, có một người bệnh cùi đến van xin Chúa Giêsu và quỳ xuống thưa Người rằng:
"Nếu Ngài muốn, Ngài có thể khiến tôi nên sạch". Động lòng thương,
Chúa Giêsu giơ tay đặt trên người ấy và nói: "Ta muốn, anh hãy khỏi bệnh".
Tức thì bệnh cùi biến mất và người ấy được sạch. Nhưng Người nghiêm nghị bảo
anh đi ngay và dặn rằng: "Anh hãy ý tứ đừng nói gì cho ai biết, một hãy đi
trình diện cùng trưởng tế và dâng của lễ theo luật Môsê, để minh chứng mình đã
được khỏi bệnh". Nhưng đi khỏi, người ấy liền cao rao và loan truyền tin
đó, nên Chúa Giêsu không thể công khai vào thành nào được. Người dừng lại ở
ngoài thành, trong những nơi vắng vẻ, và người ta từ khắp nơi tuôn đến cùng Người.
0 comments:
Đăng nhận xét