Trong nhiều năm qua, cứ mỗi lần mùa Giáng Sinh đến, một đài truyền
hình bên Phi Luật Tân đều cho trình chiếu một phim ca vũ nhạc kịch mang tựa đề:
"Tiếng âm nhạc".
Trong cuốn phim, một nữ tập sinh thủ vai chính mang tên là Maria phải chạm
trán với một quyết định quan trọng có thể thay đổi cả hướng đi của cuộc đời cô:
Một là tiếp tục đường tu, hai là chấp nhận đóng vai trò làm mẹ của 7 đứa bé mồ
côi. Cô đã thốt lên một câu mang đầy ý nghĩa: "Khi Thiên Chúa đóng cửa chính, thì ở đâu đó trong gian nhà, Ngài
luôn mở một cánh cửa sổ".
Trong cuộc sống, hàng triệu nguời mang niềm tin Kitô hình như cũng phải
đương đầu với những cửa chính bị đóng kín mang nhiều hình thức của: những thử
thách, đàn áp, nghi kỵ, thất bại, bệnh tật v.v… Nhưng họ luôn luôn ngẩng cao đầu
lên để thưa: "Amen", một lời thưa, một câu nói biểu lộ niềm tin không
bao giờ xao xuyến, lung lay bất chấp mọi nghịch cảnh.
Họ có thể so sánh với những vĩ nhân trên thế giới đã từng thực hiện được
những kỳ công bất chấp những khó khăn có thể so sánh với những then cài: - Họ
giống như văn sĩ John Milton hoàn thành hai tuyệt tác văn chương mang tựa đề
là: "Thiên Ðàng đã mất" và "Thiên Ðàng được tìm lại", trong
lúc đã sống hoàn toàn trong đêm tối dày đặc, không thấy được một tia sáng mặt
trời, không ngắm được các màu sắc sặc sỡ của một cánh hoa cũng như không thể thả
hồn theo mộng trước những vẻ đẹp của thiên nhiên, - Họ giống như nhạc sĩ
Beethoven sáng tác những khúc đại hòa tấu xuất sắc nhất, kể cả đại khúc giao hưởng
thứ 9, trong lúc ông đã không nghe được một tiếng chim hót, một tiếng suối chảy
róc rách hay một tiếng khóc của trẻ thơ vì đôi tai ông bị điếc hoàn toàn.
"Khi Thiên
Chúa đóng cửa chính, thì ở đâu đó trong gian nhà, Ngài luôn mở một cánh cửa sổ".
Bước vào cuộc sống hằng ngày của năm mới, chúng ta, những người mang
niềm tin Kitô, phải khám phá ra những cửa sổ bé nhỏ Thiên Chúa luôn hé mở để
cho chúng ta thấy:
Một tia sáng trong những vấn đề chúng ta tưởng là hoàn toàn đen tối. -
Một luồng gió mát trong những hoàn cảnh chúng ta tưởng là hoàn toàn ngột ngạt
khó thở. - Một tia hy vọng trong những trường hợp chúng ta tưởng là hoàn toàn
tuyệt vọng.
Trích
sách Lẽ Sống
Ảnh:
Internet
Thứ Ba Tuần I Thường
Niên Năm 2
PHÚC ÂM: Mc 1,
21-28
"Ngài giảng
dạy người ta như Đấng có uy quyền".
(Đến thành Capharnaum), ngày nghỉ lễ, Chúa
Giêsu vào giảng dạy trong hội đường. Người ta kinh ngạc về giáo lý của Người,
vì Người giảng dạy người ta như Đấng có uy quyền, chứ không như các luật sĩ.
Đang
lúc đó, trong hội đường có một người bị thần ô uế ám, nên thét lên rằng:
"Hỡi Giêsu Nadarét, có chuyện gì giữa chúng tôi và ông? Ông đến để tiêu diệt
chúng tôi sao? Tôi biết ông là ai: là Đấng Thánh của Thiên Chúa". Chúa
Giêsu quát bảo nó rằng: "Hãy im đi, và ra khỏi người này!" Thần ô uế
liền dằn vật người ấy, thét lên một tiếng lớn, rồi xuất khỏi người ấy. Mọi người
kinh ngạc hỏi nhau rằng: "Cái chi vậy? Đây là một giáo lý mới ư? Người
dùng uy quyền mà truyền lệnh cho cả các thần ô uế, và chúng vâng lệnh Người".
Danh tiếng Người liền đồn ra khắp mọi nơi, và lan tràn khắp vùng lân cận xứ
Galilêa.
0 comments:
Đăng nhận xét