Mẹ Têrêxa
Calcutta, người được giải thưởng Nobel Hòa Bình năm 1979 và là người sáng lập
viện của dòng Nữ Tử thừa sai Bác Ái chuyên phục vụ người nghèo và hấp hối, đã kể
lại ơn gọi phục
"Trong những ngày đầu khi mới khởi sự làm việc cho những người
cùng khổ nhất trong vùng ngoại ô, tôi bị sốt liệt giường. Trong cơn mê sảng,
tôi bỗng thấy mình được đến trình diện trước mặt thánh Phêrô, người giữ cửa
Thiên Ðàng. Nhưng Thánh Phêrô chận lại không cho tôi vào Thiên Ðàng. Ngài nói
như sau: "Không thể để cho một người thuộc khu ổ chuột được vào Thiên
Ðàng. Thiên Ðàng không có nơi cùng khổ".
Tôi mới tức giận nói với Ngài như sau: "Thế ư? Vậy thì con sẽ làm
mọi cách để làm cho Thiên Ðàng đầy dẫy dân cư của các khu ổ chuột và lúc đó,
Ngài bị bắt buộc sẽ để cho con vào Thiên Ðàng".
Tội nghiệp thánh Phêrô. Kể từ sau giấc mơ ấy, Mẹ Têrêxa và các nữ tu của
Mẹ đã không để cho Ngài được ở yên phút nào. Không biết bao nhiêu người cùng khổ
và cô đơn đã qua đời trong vòng tay ôm ấp của Mẹ và các nữ tu. Thiên Ðàng đã trở
thành nơi cư trú của những người cùng khổ.
Giai thoại trên đây của Mẹ Têrêxa Calcutta như muốn nói lên một chân
lý: không
ai nên Thánh một mình, không ai lên Thiên Ðàng một mình.
Ðức Cha Fulton Sheen, vị diễn giả nổi tiếng trên các đài truyền thanh
và truyền hình tại Hoa Kỳ, đã có lần phát biểu như sau: "Không ai trong chúng ta có
thể vào Thiên Ðàng, nếu ở đó không có ai nói với chúng ta: chính tôi đã giúp đỡ
để bạn được vào Thiên Ðàng".
Ai cũng có thể là một trợ giúp để đưa chúng ta vào cửa Thiên Ðàng. Họ
có thể là những người cùng khổ mà chúng ta chìa tay để san sẻ, để giúp đỡ. Họ
cũng có thể là những người cách này hay cách khác làm cho chúng ta đau khổ.
Nhưng ưu tiên hơn cả vẫn là những người chúng ta cố gắng làm cho hạnh phúc.
Chính những người đó là kẻ giúp đỡ chúng ta được vào Thiên Ðàng. Nhưng Thiên
Ðàng không đợi chờ ở đời sau. Hạnh phúc cũng không chỉ dành lại cho đời sau:
Thiên Ðàng và Hạnh Phúc có thể đến với chúng ta ngay từ cõi đời này. Và Thiên
Ðàng và Hạnh Phúc ấy là gì nếu không phải là mỗi lần chúng ta cố gắng làm cho
người khác được hạnh phúc.
Trích sách Lẽ Sống
Ảnh: cgvdt.vn
Thứ Ba Tuần II Thường
Niên Năm 2
PHÚC ÂM: Mc 2,
23-28
"Ngày Sabbat
làm ra vì loài người, chứ không phải loài người vì ngày Sabbat".
Vào
một ngày Sabbat, Chúa Giêsu đi qua đồng lúa, môn đệ Người vừa đi vừa bứt lúa. Tức
thì những người biệt phái thưa Người rằng: "Kìa Thầy xem. Tại sao ngày
Sabbat người ta làm điều không được phép như vậy?" Người trả lời rằng:
"Các ông chưa bao giờ đọc thấy điều mà Đavít đã làm khi ngài và các cận vệ
phải túng cực và bị đói ư? Người đã vào nhà Chúa thời thượng tế Abiata thế nào,
và đã ăn bánh dâng trên bàn thờ mà chỉ mình thượng tế được ăn, và đã cho cả các
cận vệ cùng ăn thế nào?" Và Người bảo họ rằng: "Ngày Sabbat làm ra vì
loài người, chứ không phải loài người vì ngày Sabbat; cho nên Con Người cũng
làm chủ cả ngày Sabbat".
0 comments:
Đăng nhận xét