Ngày xưa, người ta chưa biết tới dịch vụ ngân hàng, nên cất dấu của cải bằng cách đem cất dấu ở một nơi người khác không biết. Nhưng cất dấu quá bí mật đến nỗi lắm khi chủ nhân chết đi thì không ai khác biết. Kho tàng trở thành vô chủ. Ta thử nghĩ, nếu có ai tình cờ biết được kho tàng ấy, người đó sẽ sung sướng thế nào! Mà có ai biết nó mà lại thờ ơ không tìm cách lấy nó bằng được hay không?
Tôi là người được biết kho tàng Nước Trời đó. Vậy tôi phải cảm ơn Chúa. Nhưng tôi có quá ngu dại khi không tha
thiết gì tới kho tàng ấy không? Tại sao tôi lại không dám bỏ những thứ khác để đổi lấy kho tàng ấy?
Thứ Tư Tuần XVII Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Mt
13, 44-46
"Anh bán
tất
cả
những
gì anh có mà mua thửa ruộng
đó".
Khi
ấy, Chúa Giêsu phán cùng
dân chúng rằng:
"Nước trời giống như kho tàng chôn giấu trong ruộng, người kia tìm được, vội chôn vùi xuống, vui mừng trở về bán tất cả những gì anh có mà mua thửa ruộng ấy. Nước trời cũng giống như người buôn nọ đi tìm ngọc quý. Tìm được một viên ngọc quý, anh trở về bán mọi của cải mà mua viên ngọc ấy.
Lạy Chúa, xin cho con biết vui mừng khi tìm thấy niềm hạnh phúc đích thực là trong Chúa. Cảm ơn Ngài luôn gìn giữ cuộc đời con.
Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét