Có
một
người
mẹ
hay gửi
kèm những
mẩu
giấy
nhỏ
vào phần
ăn trưa
của
các con khi chúng đến trường.
Trên mỗi
mẫu
giấy
là lời
cảm
ơn
về
những
khoảnh
khắc
hạnh
phúc đáng nhớ, những
việc
tốt
mà bọn
trẻ
đã làm và những lời
động
viên cho bài kiểm tra sắp
tới
hay trước
một
trận
thi đấu
thể
thao...
Bọn
trẻ
rất
thích thú khi nhận được
những
thông điệp
ấy
và mỗi
khi trở
về
nhà, để
đáp lại,
chúng cũng gửi những
mẩu
giấy
ngộ
nghĩnh cho mẹ.
Khi
đứa
con trai lớn vào phổ
thông, cậu
không còn muốn nhận
những
mẩu
giấy
ấy
nữa
vì cậu
cho rằng
mình đã lớn và biết
tự
suy nghĩ. Nhưng người
mẹ
bảo
chúng cần
thiết
cho bà hơn
là cho cậu
và dù cậu
không muốn
bà vẫn
cần
phải
viết.
Người
mẹ
tiếp
tục
thói quen cho đến khi cậu
tốt
nghiệp
phổ
thông.
Sau
đó người
con vào đại học,
tốt
nghiệp
và trở
thành cố
vấn
luật
pháp cho một công ty lớn.
Công việc
bận
rộn
đã cuốn
cậu
rời
khỏi
gia đình trong nhiều năm. Một
ngày nọ,
cậu
về
thăm nhà. Sau hai tuần nghỉ
ngơi,
cậu
chuẩn
bị
trở
lại
với
công việc
và những
kế
hoạch
mới.
Theo thói quen, người mẹ
lại
chuẩn
bị
phần
ăn trưa
cho đứa
con nhỏ
và không quên chuẩn bị
cả
phần
cho người
con trai lớn. Hãy tưởng
tượng
sự
ngạc
nhiên của
người
mẹ
khi nhận
được
điện
thoại
của
đứa
con trai 24 tuổi: "Có phải
con đã làm điều gì sai? Có phải
con không còn là con của mẹ?
Hay mẹ
không quan tâm đến con nữa?".
Chàng trai nói một hơi,
rồi
ngừng
lại
và hỏi:
"Mẩu
giấy
của
con đâu rồi mẹ?".
Tuổi
thơ
con người
hạnh
phúc khi được sống
trong vòng yêu thương, chở
che của
cha mẹ.
Nhưng
khi trưởng
thành, ta thường muốn
tự
khẳng
định
mình, muốn
tự
lập
và dần
rời
xa chỗ
dựa
vững
chắc
ấy.
Cho đến
một
ngày khi quá mệt mỏi
với
cuộc
sống
xô bồ
và vòng xoáy của công việc,
ta thèm biết bao vòng tay yêu thương
và những
lời
động
viên, khích lệ bởi
lúc nào ta cũng bé bỏng trong mắt
mẹ
cha…
Ảnh: Internet
Thứ Hai Tuần XXI Mùa Thường Niên - Ngày 22/08: Đức Maria Nữ Vương
Bài liên quan:
Lời Chúa: Lc 1,26-38
26 Khi ấy, thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét, 27 đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Đavít, trinh nữ ấy tên là Maria.
28 Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: "Kính chào Bà đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Bà, Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ".
29 Nghe lời đó, Bà bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. 30 Thiên thần liền thưa: "Maria đừng sợ, vì đã được nghĩa với Chúa. 31 Này Bà sẽ thụ thai, sinh một Con trai và đặt tên là Giêsu. 32 Người sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Đấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Đavít tổ phụ Người. 33 Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận".
34 Nhưng Maria thưa với thiên thần: "Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?"
35 Thiên thần thưa: "Chúa Thánh Thần sẽ đến với Bà và uy quyền Đấng Tối Cao sẽ bao trùm Bà. Vì thế Đấng Bà sinh ra, sẽ là Đấng Thánh và được gọi là Con Thiên Chúa. 36 Và
này, Isave chị họ Bà cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ; 37 vì không có việc gì mà Chúa không làm được". 38 Maria liền thưa: "Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền". Và thiên thần cáo biệt Bà.
Lạy Chúa, xin cho con nhận ra những điều Ngài đã làm cho con, và để con biết phó thác và cậy trông trọn vẹn vào Ngài. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét