Có một vị thầy tu sống bên cạnh một dòng sông. Trong
suốt 30 năm, ông thực hành phép “Sadhana”
để học cách đi lại trên mặt nước. Vốn là đồ đệ của thần Krishna,
ông chỉ quen sống bằng sữa bò. Hằng ngày có một bé gái sống cùng mẹ ở bờ sông bên kia
mang sữa cho ông.
Một hôm, mẹ cô bé nói với con:
-Trời nhiều mây đen quá con ạ; chắc tối nay sẽ có mưa to và nước sẽ dâng cao,
con hãy nói với thầy rằng ngày mai
con sẽ không mang
sữa cho ông được nhé.
Cô bé chuyển lời mẹ dặn đến vị thầy tu. Thế nhưng vị thầy tu bảo cô bé:
-Con đừng lo lắng về trận lụt. Ta sẽ dạy cho con phép thuật đi trên mặt nước. Con hãy nhắm mắt lại, lặp đi lặp lại từ: “Krishma! Krishma! Krishma!”
và con sẽ đi được trên mặt nước.
Đúng như người mẹ tiên đoán, tối hôm đó trời mưa như trút nước và chẳng mấy chốc nước đã dâng cao.
Sáng hôm sau, cô bé vẫn chuẩn bị sữa và mang
sang sông cho vị thầy tu. Lo lắng về sự an toàn, người mẹ ngăn không cho
con đi nhưng cô bé trấn an mẹ rằng vị thầy tu đã chỉ cho cô thuật đi trên mặt nước. Niềm tin của cô gái đã truyền sang người mẹ và bà để cho con gái mình đi. Cô bé đến bờ bên sông nhắm mắt lại và nói to 3 lần từ: “Krishma!” Và thật nhẹ nhàng cô bé bước đi trên mặt nước như đang đi trên đường bộ.
Hết sức ngạc nhiên vị thầy tu bèn nghĩ: “Thật tuyệt, ta đã chỉ cho con bé đi được trên mặt nước. Vậy thì nhất định ta cũng sẽ làm được. Bây giờ đến phiên ta thực hiện phép thuật này đây.”
Lòng đầy tự tin vị thầy tu bước lên mặt nước…và chìm nghỉm.
(Hạt giống tâm hồn)
Lời Chúa: Mt 14:22-36
22 Khi ấy, Ðức Giêsu bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán đám đông. 23 Sau khi giải tán đám đông, Người đi riêng lên núi mà cầu nguyện. 24 Chiều đến, Người vẫn ở đó một mình, còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ nhiều dặm, bị sóng đánh vì ngược gió. 25 Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ. 26 Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau: “Ma đấy!”, và sợ hãi la lên. 27 Ðức Giêsu liền bảo các ông: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!” 28 Ông Phêrô liền thưa với Người: “Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài”. 29 Ðức Giêsu bảo ông: “Cứ đến!” Ông Phêrô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Ðức Giêsu. 30 Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và bắt đầu chìm, ông la lên: “Thưa Ngài, xin cứu con với!” 31 Ðức Giêsu liền đưa tay nắm lấy ông và nói: “Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi?” 32 Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng ngay. 33 Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói: “Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa!”
34 Khi qua biển rồi, thầy trò lên đất liền, vào Ghennêxarét. Dân địa phương nhận ra Ðức Giêsu, liền tung tin ra khắp vùng, 35 và người ta đem tất cả những kẻ đau ốm đến với Người. 36 Họ nài xin Người cho họ chỉ sờ vào gấu áo của Người thôi, và ai đã sờ vào thì đều được khỏi.
Lạy Chúa, chỉ cần tin vào Chúa thôi, thì con sẽ không lo chìm xuống biển cả mênh mông không lối thoát. Xin cho con biết nương mình vào Chúa để vượt qua được những khó khăn của dòng đời. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét