Theo báo tuổi
trẻ
đã đăng về cái chết
đẹp
của
chị
Trương
Thị
Hồng
Phượng.
Chị
đã tình nguyện hiến
tặng
giác mạc
của
mình để
đem lại
ánh sáng cho ai đó sau khi biết mình mắc
bệnh
ung thư
dạ
dày. Chị
đã an nghỉ ngày 19.05.2010 và gia đình cùng bác
sĩ đã thực
hiện
theo đúng di nguyện của
chị.
Chuyện
chị
Hồng
Phượng
hiến
giác mạc
đã làm rung động trái tim hàng triệu
con người.
Không phải
đổi
để
lấy
điều
kiện
vật
chất
cho gia đình, dù gia đình chị thuộc
loại
nghèo xơ
nghèo xác, nghèo đến
độ
các bác sĩ điều trị
không cầm
nổi
nước
mắt...
Nếu
chị
bán có rất
nhiều
người
sẵn
sàng bỏ
tiền
ra mua, thậm chí rất
nhiều
tiền
đủ
để
gia đình chị xoay xở
qua lúc khó khăn. Chị có quyền
làm như
vậy
chứ.
Chị
hiến
giác mạc
để
làm gì? Lấy tiếng
ư?
Không! Đơn
giản
đối
với
chị
con người
khi chết
rồi
cũng trở
về
cát bụi,
dù nghèo hay giàu, sang hay hèn, dù sáng mắt
hay mù lòa. Rồi tất
cả
sẽ
là quá khứ, sẽ
chìm vào quên lãng, chỉ biết
rằng
sẽ
có một
người
mù được
nhìn thấy
ánh sáng, được sống
một
cuộc
sống
tốt
đẹp
hơn,
được
tái sinh bằng trái tim của
một
người
phụ
nữ
nhà quê nghèo mà giàu lòng nhân ái.
Trong truyện
Thiên long bát bộ của
Kim Dung cũng từng có nhân vật
Du Thản
Chi vì quá yêu thương nàng A Tử
nên đã tự
làm mình mù để A Tử
được
sáng mắt.
Đó là cái đẹp của
tình yêu, nhưng cũng là cái ngu dốt
và nông nổi của
tình yêu vì cuối cùng A Tử
đã tự
móc đôi mắt mình để
trả
cho Du Thản Chi. Nàng không cảm
kích tình yêu vô bờ bến
của
Du Thản
Chi mà ôm xác người yêu Kiều
Phong nhảy
xuống
vực
thẳm.
Nếu
so sánh với Du Thản
Chi, sự
hi sinh của chị
Phượng
có nhiều
điều
đáng để
người
đời
khâm phục
vì chị
đâu biết
mình sẽ
làm cho ai được sáng mắt,
đâu cần
người
sẽ
được
tái sinh một cuộc
đời
mới
từ
trong tăm tối phải
cảm
kích, trả
công... vì chị đã thanh thản
về
nơi
chín suối.
Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền
Bài Tin Mừng
hôm nay Chúa Giêsu tiếp tục
dạy
các tông đồ về sứ
mạng
rao giảng
Phúc Âm.
Thứ Bảy Tuần XIV Mùa Thường Niên
Lời Chúa: Mt 10,24-33
24 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Môn đệ không hơn thầy, và tôi tớ không hơn chủ mình. 25 Môn đệ được bằng thầy, tôi tớ được bằng chủ mình thì đã là khá rồi. Nếu họ đã gọi chủ nhà là Bêelgiêbul thì huống hồ là người nhà của Ngài. 26 Vậy các con đừng sợ những người đó, vì không có gì che giấu mà không bị thố lộ; và không có gì kín nhiệm mà không hề hay biết. 27 Điều Thầy nói với các con trong bóng tối, hãy nói nơi ánh sáng; và điều các con nghe rỉ tai, hãy rao giảng trên mái nhà.
28 "Các con đừng sợ kẻ giết được thân xác, nhưng không thể giết được linh hồn. Các con hãy sợ Đấng có thể ném cả xác lẫn hồn xuống địa ngục. 29 Nào người ta không bán hai chim sẻ với một đồng tiền đó sao? Thế mà không con nào rơi xuống đất mà Cha các con không biết đến. 30 Phần các con, tóc trên đầu các con đã được đếm cả rồi. 31 Vậy các con đừng sợ: các con còn đáng giá hơn chim sẻ bội phần.
32 "Vậy ai tuyên xưng Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ tuyên xưng nó trước mặt Cha Thầy là Đấng ngự trên trời. 33 Còn ai chối Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ chối nó trước mặt Cha Thầy là Đấng ngự trên trời".
0 comments:
Đăng nhận xét