Hôm
ấy
trên chuyến tàu ra ngoại
ô, tác giả ngồi
bên cạnh
một
người
đàn ông trạc 40 tuổi,
với
4 đứa
con 2 nam, 2 nữ. Vào lúc độ
5 giờ
chiều,
sau một
ngày làm việc, ai ai cũng mệt
nhọc,
ngồi
nhắm
mắt
nghỉ
ngơi.
Vài người
khác thinh lặng đọc
báo. Duy chỉ 4 đứa
bé kia gây náo động cho cả
toa xe lửa.
Chúng nó thét la, quấy rầy,
đánh lộn.
Một
chốc
sau đó, chúng nó làm phiền người
nầy,
giật
tờ
báo của
người
kia hay là bước lên chân của
người
nọ.
Ai ai cũng tỏ ra bực
bội,
nhưng
không làm điều
gì để
cải
tiến
hoàn cảnh.
Sau
10 phút, một số
người
bỏ
đi, qua ngồi ở
toa xe khác. Những người
còn lại
nhìn ra cảnh vật
bên ngoài, cố tình tránh tiếp
xúc.
Cơn
bực
bội
càng lúc càng gia tăng. Trong nội tâm, tác giả
lặp
đi lặp
lại
những
câu chưởi
thề,
những
lời
phê phán tố cáo ... Cuối
cùng, không còn chịu nỗi,
tác giả
quay qua người đàn ông với
giọng
điệu
mất
bình tỉnh:
-
Chắc
hẳn
ông là cha của 4 đứa
bé nầy.
Chúng nó quấy rầy
mọi
người
ở
đây, sao ông ngồi yên, không làm gì cả?
-
Cha con chúng tôi vừa ở
bệnh
viện
ra, người
đàn ông trả lời.
Mẹ
chúng nó vừa qua đời
vì bệnh
ung thư.
Lòng tôi rối
tơi
bời
không biết
phải
làm gì. Chắc chúng nó cũng bấn
loạn
như
tôi. Xin ông miễn
lỗi
cho chúng tôi.
Sau
khi nghe lời thú nhận
ấy
của
người
đàn ông, tác giả và những
người
chung quanh đã thay đổi hẳn
thái độ.
Họ
không còn trách móc, phàn nàn. Ai ai cũng cố
gắng
làm một
cử
chỉ
yêu thương,
nhất
là đối
với
4 đứa
bé. Có người yêu cầu
người
cha cho phép mình mang một đứa
bé về
nhà một
vài hôm. Câu chuyện
cho thấy: khi yêu thương,
chúng
ta sáng
tạo, chủ
động, chúng ta thay đổi
lối nhìn.
Thứ Bảy tuần XVI mùa Thường Niên - Ngày 23/07: Thánh Birgitta
Lời Chúa: Mt 13,24-30
24 Khi ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác cùng dân chúng rằng: Nước trời giống như người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. 25 Trong lúc mọi người ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo cỏ lùng vào ngay giữa lúa, rồi đi mất.
26 Khi lúa lớn lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng lộ ra. 27 Đầy tớ chủ nhà đến nói với ông rằng: "Thưa ông, thế ông đã không gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Vậy cỏ lùng từ đâu mà có?" 28 Ông đáp: "Người thù của ta đã làm như thế". Đầy tớ nói với chủ: "Nếu ông bằng lòng, chúng tôi xin đi nhổ cỏ". 29 Chủ nhà đáp: "Không được, kẻo khi nhổ cỏ lùng, các anh lại nhổ luôn cả lúa chăng. 30 Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt. Và đến mùa, ta sẽ dặn thợ gặt: Các anh hãy nhổ cỏ lùng trước, rồi bó lại từng bó mà đốt đi, sau mới thu lúa lại chất vào lẫm cho ta".
0 comments:
Đăng nhận xét