Một
buổi
tối
nọ,
ông John Keller, một diễn
giả
nổi
tiếng
được
mời
thuyết
trình trước
khoảng
một
trăm ngàn người tại
vận
động
trường
Los Angeles. Đang diễn thuyết,
bỗng
ông dừng
lại
và nói: "Xin các bạn đừng
sợ.
Tôi sắp
cho tắt
tất
cả
đèn trong sân vận động
này".
Đèn
tắt,
sân vận
động
chìm sâu trong bóng tối dày đặc.
Ông John Keller nói tiếp: "Bây giờ
tôi đốt
lên một
que diêm. Những ai nhìn thấy
ánh lửa
của
que diêm tôi đốt thì hãy kêu lớn
lên: "Đã thấy!" Một
que diêm được bật
lên, cả
vận
động
trường
vang lên: "Đã thấy!"
Sau
khi đèn được bật
sáng, ông John Keller giải thích: "Ánh
sáng của
một
hành động
nhân ái nhỏ như
một
que diêm sẽ chiếu
sáng trong đêm tăm tối của
nhân loại
y như
vậy".
Một
lần
nữa,
tất
cả
đèn trong sân vận động
lại
tắt.
Một
giọng
nói vang lên ra lệnh: "Tất
cả
những
ai có mang theo hộp quẹt,
xin hãy đốt cháy lên!" Bỗng
chốc,
cả
vận
động
trường
rực
sáng.
Ông
John Kener kết luận:
"Tất
cả
chúng ta hợp lực
cùng nhau, có thể chiến
thắng
bóng tối,
sự
dữ
và oán thù bằng những
đốm
sáng nhỏ
của
tình thương
và lòng tốt
của
chúng ta".
Đã
qua 2000 năm nhưng lời
dạy
của
Chúa Giêsu vẫn như
đang nói với
chúng ta hôm nay: "Lúa chín đầy
đồng
mà thợ
gặt
lại
ít" (Lc 10, 2). Thế giới
có trên 6 tỉ người,
mà kẻ
tin vào Chúa mới chỉ
hơn
một
tỉ.
Riêng tại
Á Châu, chiếm 2/3 dân số
thế
giới,
nhưng
người
Công giáo chỉ không tới
3%.
Cánh
đồng
lúa mênh mông còn bị bỏ
hoang không thợ gặt
hái. Thế
giới
này dường
như
vẫn
còn mò mẫm
trong bóng đêm dày đặc của
sự
dữ,
của
tranh chấp,
của
oán thù; rất cần
những
đốm
sáng của
tình thương,
của
khoan dung, của tha thứ.
Thế
nên, không lạ gì Chúa Giêsu đã nói: "Anh em
hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như
chiên con vào giữa
bầy
sói" (Lc 10, 3)
TGP
SG
Chúa Nhật XIV Thường Niên - Năm C
Lời Chúa: Lc 10, 1-9 {hoặc 1-12. 17-20}
1 Khi ấy, Chúa chọn thêm bảy mươi hai người nữa, và sai các ông cứ từng hai người đi trước Người, đến các thành và các nơi mà chính Người sẽ tới. 2 Người bảo các ông rằng: "Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít; vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người. 3 Các con hãy đi. Này Ta sai các
con như con chiên ở giữa sói rừng. 4 Các con đừng mang theo túi tiền, bao bị, giầy dép, và đừng chào hỏi ai dọc đường. 5 Vào nhà nào, trước tiên các con hãy nói: 'Bình an cho nhà này'. 6 Nếu ở đấy có con cái sự bình an, thì sự bình an của các con sẽ đến trên người ấy. Bằng không, sự bình an lại trở về với các con. 7 Các con ở lại trong nhà đó, ăn uống những thứ họ có, vì thợ đáng được trả công. Các con đừng đi nhà này sang nhà nọ.
8 "Khi vào thành nào mà người ta tiếp các con, các con hãy ăn những thức người ta dọn cho. 9 Hãy chữa các bệnh nhân trong thành và nói với họ rằng: 'Nước Thiên Chúa đã đến gần các ngươi'.
10 "Khi vào thành nào mà người ta không tiếp đón các con, thì hãy ra giữa các phố chợ và nói: 11 'Cả đến bụi đất thành các ngươi dính vào chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin phủi trả lại các ngươi. Nhưng các ngươi hãy biết rõ điều này: Nước Thiên Chúa đã đến gần'. 12 Ta bảo các con, ngày ấy, thành Sôđôma sẽ được xử khoan dung hơn thành này".
17 Bảy mươi hai ông trở về rất vui mừng và nói rằng: "Thưa Thầy, nhân danh Thầy thì cả ma quỷ cũng vâng phục chúng con". 18 Người bảo: "Ta đã thấy Satan từ trời sa xuống như luồng chớp. 19 Này Ta đã ban cho các con quyền giày đạp rắn rít, bọ cạp, mọi quyền phép của kẻ thù, và không có gì có thể làm hại được các con. 20 Dù vậy, các con chớ vui mừng vì các thần phải vâng phục các con, nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi trên trời".
0 comments:
Đăng nhận xét