Một
cậu
con trai vừa tròn mười
ba tuổi
đã quyết
định
đến
gặp
một
võ sĩ để
xin thầy
luyện
cho cậu
môn võ Judo, nhưng điều
đáng tiếc
đã xảy
ra, trong một tai nạn
cậu
đã bị
cụt
mất
cánh tay bên trái, vậy mà một
võ sĩ Nhật
nọ
đã đồng
ý nhận
cậu
làm đệ
tử.
Cậu
con trai rất đỗi
vui mừng
và ra sức
luyện
tập,
tuân thủ
nghiêm ngặt những
điều
thầy
chỉ
dạy
và anh ta thực hành rất
nhuẫn
nhuyễn
những
bài học
thầy
mình đã truyền.
Thời
gian trôi qua, cậu theo thầy
đã lâu nhưng cậu
thắc
mắc
tại
sao thầy
chỉ
dạy
cho cậu
một
thế
võ, một
đường
quyền
duy nhất
và ngày nào cậu cũng chỉ
luyện
tập
có thế
thôi, cậu
bèn xin thầy truyền
thêm cho cậu một
vài thế
võ nữa,
vài đường
quyền
mà cậu
thấy
người
khác diễn
rất
đẹp
mắt.
Võ sư
trả
lời:
-
Con chỉ
cần
biết
đường
quyền
ấy
mà thôi và đó là đường quyền
duy nhất
cần
thiết
cho con, nên con phải học
biết
và tập
luyện
cho nhuần
nhuyễn.
Mặc
dù không thích thú gì với lời
giải
thích của
thầy
nhưng
cậu
tin tưởng
vào thầy
dạy
và tiếp
tục
luyện
tập
mỗi
ngày một
trở
nên điêu luyện hơn.
Vài tháng sau đó, võ sĩ cho
cậu
tham gia một trận
đấu
võ. Cậu
cảm
thấy
ngạc
nhiên vì mình đã thắng hai trận
đấu
đầu
tiên cách dễ dàng. Trận
đấu
thứ
ba chắc
chắn
sẽ
khó khăn hơn và thử
thách cậu
nhiều
hơn,
nhưng
rồi
cậu
cũng đã nhanh chóng khống chế
được
đối
thủ
thứ
ba của
mình. Trọng
tài đã thổi còi chấm
dứt
trận
đấu
trước
sự
ngạc
nhiên của
biết
bao người,
bởi
cậu
đã thắng
được
những
đối
thủ
của
mình là những võ sĩ có thân hình cường
tráng và mạnh khoẻ
hơn,
giàu kinh nghiệm
hơn
trong trường
thi đấu.
Cậu
đã đoạt
giải
vô địch
trong trận
đấu.
Trên
đường
trở
về
nhà, cậu
hỏi
võ sư
của
mình:
-
Thưa
thầy,
tại
sao con thắng một
cách dễ
dàng như
vậy
với
chỉ
bằng
một
đường
quyền
duy nhất.
Võ
sư
trả
lời:
-
Con đã thắng được
nhờ
hai lý do: thứ nhất
là vì con đã thành thạo và nhuần
nhuyễn
đường
quyền
khó nhất
trong võ đạo Judo, thứ
hai là vì đường quyền
đó làm cho đối thủ
của
con phải
bối
rối
vì không bao giờ chụp
được
cánh tay trái của con.
Sưu
tầm
Thứ Bảy Tuần VI Mùa Phục Sinh
Lời Chúa: Ga 16,23b-28
23b Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thật, Thầy bảo thật các con: điều gì các con sẽ nhân danh Thầy mà xin Cha, thì Người sẽ ban cho các con. 24 Cho đến bây giờ, các con chưa nhân danh Thầy mà xin điều gì. Hãy xin thì sẽ được, để các con được niềm vui trọn vẹn. 25 Tất cả những điều đó, Thầy đã dùng dụ ngôn mà nói với các con. Đã đến giờ Thầy sẽ không còn dùng dụ ngôn mà nói nữa, Thầy sẽ loan truyền rõ ràng cho các con về Cha. 26 Ngày
đó các con sẽ nhân danh Thầy mà xin, và Thầy không bảo là chính Thầy sẽ xin Cha cho các con đâu. 27 Chính Cha yêu mến các con, bởi vì chúng con yêu mến Thầy và tin rằng Thầy bởi Thiên Chúa mà ra. 28 Thầy bởi Cha mà ra, và đã đến trong thế gian, rồi bây giờ Thầy bỏ thế gian mà về cùng Cha".
http://tgpsaigon.net/suy-niem/20160505/34721
0 comments:
Đăng nhận xét