Anh và chị
là một
cặp
vợ
chồng
bình thường.
Họ
sống
trong một
căn nhà bình thường trên một
con đường
bình thường.
Một điều
bình thường
khác là họ cũng hay cãi vã, mà hầu
hết
chúng đều
xoay quanh điều gì là sai lầm
trong cuộc
hôn nhân này và ai là người có lỗi.
Cho đến
một
ngày, có một điều
khác thường
xảy
ra.
- Em biết
không, bà xã của anh, anh vừa
mới
tìm thấy
những
chiếc
ngăn kéo kỳ diệu. Mỗi
khi anh mở chúng ra, trong đó đầy
ắp
những
đôi vớ
sạch
và những
bộ
đồ
lót thơm
lừng.
- Người
chồng
nói với
vợ
mình - Anh muốn cảm
ơn
em vì đã chuẩn
bị
chúng trong suốt mấy
năm qua.
Người vợ
đưa
tay chỉnh
lại
cặp
kính và đưa mắt
nhìn chồng:
- Anh muốn
gì vậy?.
- Không có gì. Anh chỉ
muốn
em biết
anh đánh giá cao những chiếc
ngăn kéo kỳ diệu ấy.
Đây không phải
là lần
đầu
tiên anh làm điều kỳ quặc,
thế
nên chị
cũng cho qua.
Vài ngày sau.
- Em yêu, cảm
ơn
em vì đã tính toán tiền
nong trong tháng thật hoàn hảo.
Tháng này mình để dư
nhiều
hơn
tháng trước.
Thật
là một
kỷ
lục!
Không tin vào tai mình, người
vợ
thắc
mắc:
- Anh này, anh vẫn
hay phàn nàn việc em chi tiêu phung
phí.
Tại sao anh lại
thay đổi
nhanh như
vậy?
- Anh không có ý gì đâu. Anh chỉ
muốn
em biết
anh đánh giá cao những cố
gắng
của
em.
Chị lắc
đầu
và lẩm
bẩm:
- Anh ấy
bị
làm sao vậy kìa?
Người vợ
cố
không để
tâm tới
vụ
việc,
nhưng
những
hành vi kỳ lạ của
chồng
chị
xuất
hiện
ngày càng nhiều.
- Bữa
tối
hôm nay thật ngon miệng,
em à! Anh đánh giá cao cố gắng
của
em. Anh tính em đã nấu cho bố
con anh cả thảy
khoảng
hơn
14 ngàn bữa
ăn trong 15 năm nay.
Rồi thì,
- Chà, vợ
yêu, sàn nhà trông sạch làm sao! Vất
vả
cho em quá !
Và thậm
chí:
- Cảm
ơn
em chỉ
vì em chính là em! Anh thật sự
cảm
thấy
hạnh
phúc khi ở bên em.
Đến lúc này thì người
vợ
cảm
thấy
lo lắng
thật
sự.
- Những
lời
chê trách đâu rồi? - Chị
tự
hỏi.
Những ngày sau đó vẫn
thế.
Đến
giờ
này thì người vợ
cũng dần
quen với
những
hành vi mà chị cho là bất
thường
của
người
chồng.
Đôi khi chị cũng miễn
cưỡng
nói "Cảm ơn"
nhưng
sự
kiêu hãnh trong chị vẫn
còn cao lắm. Cho đến
một
ngày, chị
trở
nên hoàn toàn lúng túng...
- Anh muốn
em được
nghỉ
ngơi
- Người
chồng
nói - Anh sẽ lo bữa
tối.
Vì vậy,
em hãy tránh xa cái chảo rán kia đi và rời
khỏi
cái bếp
nữa.
- Em cảm
ơn
anh!
Lần này, lời
nói bật
ra từ
miệng
chị
không còn ngượng ngùng nữa.
Câu chuyện
cũng có thể kết
thúc như
vậy
nếu
như
không có một
sự
kiện
lạ
thường
khác xảy
ra. Lần
này, đến
lượt
người
vợ
lên tiếng.
- Anh à... - Người
vợ
nói - Em muốn cảm
ơn
anh vì những
giờ
làm việc
vất
vả
để
chu cấp
cho mẹ
con em trong bao năm nay. Em không nghĩ là mình đã nói với
anh rằng
em đánh giá cao hành động đó như
thế
nào.
Thứ Năm Tuần V Mùa Phục sinh
Lời Chúa: Ga 15,9-11
9 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. 10 Nếu các con tuân giữ lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy, cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. 11 Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn".
http://tgpsaigon.net/suy-niem/20160427/34618
0 comments:
Đăng nhận xét