Một hôm, hoàng tử gọi vào đền vua một người lái buôn chuyên nghề bán ngựa. Ông ta dẫn đến trước mặt hoàng tử hai con bạch mã đã được huấn luyện rất kỹ để hoàng tử kén chọn. Bề
ngoài, hai con ngựa trông giống hệt nhau, nhưng con này lại gấp đôi giá con kia. Hoàng tử liền gọi các quan cận thần đến mà bảo:
Ta có thể tặng hai con ngựa này cho ai giải thích cho ta biết tại sao con
ngựa này gấp đôi giá con ngựa kia?
Các quan cận thần đến gần hai con ngựa và quan sát thật kỹ, nhưng không một ai nhận ra có điều gì khác biệt. Thấy vậy, hoàng tử cho gọi hai người lính hầu đến và sai họ cưỡi trên hai con ngựa, hy vọng rằng các
quan cận thần sẽ nhận ra giá trị của mỗi con. Sau
mấy vòng phóng ngựa chung quanh sân, không ai trong các quan nhận ra sự khác biệt về giá trị của hai con ngựa. Cuối cùng,
hoàng tử phải lên tiếng giải thích:
Chắc các người đã nhận ra rằng: trong khi ngựa chạy quanh sân, con ngựa thứ nhất không để lại dấu vết đằng sau, nó chạy nhẹ nhàng như bay. Trái lại con ngựa thứ hai để lại lớp bụi bay ngợp trời. Chính vì lý do đó mà con ngựa thứ nhất có giá gấp đôi con ngựa thứ hai.
* Trong xã hội chúng ta đang sống, xem như người có lý là người khua to nói lớn, người thành công trên đường đời, người nổi tiếng, người được dân chúng mến chuộng, vỗ tay khen ngợi. Trong khi đó, ít ai biết khám phá ra giá trị của những các
hay, cái đẹp, được giấu kín trong thầm lặng, trong cái vỏ giản dị bên ngoài.
Nơi tâm hồn mỗi người, ngay từ lúc chào đời đã mang hạt giống tốt của tình liên đới, nhưng tội lỗi đã làm tổn thương hạt giống ấy bằng những kiêu căng, ích kỷ, thù hằn và tham vọng. Nó xúi giục ta tìm mọi cách để nổi lên, để hơn người, để qua mặt người khác lắm khi thật trơ trẽn bỉ ổi.
Tiếc thay, không thiếu chi những người tự để cho mình bị mù quáng bởi những ham muốn, đến nỗi trở nên nô lệ chính mình, và không còn nhận ra giá trị đích thực của bản thân nữa. Ca dao người Anh có câu: "Không phải tất cả mọi thứ óng ánh đều là vàng ròng”. Chỉ có người khôn ngoan mới biết nhìn qua lớp vỏ bên ngoài để nhận ra giá trị bên trong…
(Trích từ Sách TÌNH YÊU MẠNH HƠN SỰ CHẾT – Thiên Phúc – 30 câu chuyện Suy Niệm và Cầu Nguyện)
Ngày 2/1 - Thánh Basiliô Cả và Thánh Grêgôriô GM, tiến sĩ. Lễ nhớ
Lời Chúa: Ga 1, 19-28
Đây là chứng của Gioan, khi những người Do-thái từ Giêru-salem sai các vị tư tế và các thầy Lêvi đến hỏi ông: "Ông là ai?" Ông liền tuyên xưng, ông không chối, ông tuyên xưng rằng: "Tôi không phải là Đấng Kitô". Họ liền hỏi: "Như vậy là thế nào? Ông có phải là Elia chăng?" Gioan trả lời: "Tôi không phải là Elia". - "Hay ông là một đấng tiên tri?" - Gioan đáp:
"Không phải".
Họ liền bảo: "Vậy ông là ai, để chúng tôi trả lời cho những người sai chúng tôi. Ông tự xưng là ai?" Gioan đáp: "Tôi là tiếng kêu trong hoang địa: Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi, như tiên tri Isaia đã loan báo".
Và những người đã được sai đến đều thuộc nhóm biệt phái. Họ hỏi Gioan rằng: "Nếu ông không phải là Đức Kitô, cũng không là Elia hay một tiên tri, vậy tại sao ông làm phép rửa?" Gioan trả lời: "Tôi làm phép rửa trong nước, nhưng giữa các ngươi, có Đấng mà các ngươi không biết. Đấng ấy sẽ đến sau tôi, nhưng chính Đấng ấy đã có trước tôi, và tôi không xứng đáng cởi dây giày cho Người". Việc này xảy ra tại Bêtania, bên kia sông Giođan, nơi Gioan làm phép rửa.
thanhlinh.net
0 comments:
Đăng nhận xét