Khi ba nhà vua là: Gespar, Melchior, Halthazar và
đoàn tùy tùng vừa đi khỏi làng Bêlem thì vị vua thứ tư hớt hãi chạy tới. Ông đã thấy ngôi sao lạ xuất hiện, vội vã lên đường cho kịp với ba vị vua kia và đem theo ba viên ngọc quý nhất trong gia sản của ông. Nhưng ông đến quá trễ, ba vị kia đã trở về quê hương của họ. Không những ông đến trễ mà còn đến với hai bàn tay không…! Viên ngọc quý… đã không còn!
Ông từ từ mở cửa chuồng bò nơi có Con Thiên Chúa, Mẹ và cha nuôi của Người. Trời đã tối, Thánh Giuse trở rơm để qua đêm. Bé Giêsu thì nằm trên đôi tay Mẹ Maria. Do dự một lúc, vị vua này tiến tới và phục mình dưới chân bé Giêsu và Mẹ Người, ông nói:
“Lạy Chúa, con đến để dâng lên
Ngài lễ vật như ba vị vua kia, con dâng ba viên ngọc quý to như trứng bồ câu, ba viên ngọc thật. Nhưng giờ đây không còn nữa. Con thấy ba vua kia đi trước con trên lưng lạc đà. Con mong đi cùng họ, nhưng rượu ngon, tiếng chim họa mi hót làm con say mê và con ở lại đó trong một quán trọ.
Khi vào phòng dành cho lữ khách, con thấy một cụ già lên cơn sốt rét, nằm co quắp trên một chiếc ghế bên lò sưởi. Không ai biết ông ta là ai. Túi tiền trống rỗng. Ông không có tiền trả cho thầy thuốc và mua những thứ cần thiết. Ngày
mai ông sẽ bị đuổi ra ngoài. Lạy Chúa, đó là một cụ già, rất già, da sạm và khô với bộ râu trắng. Ông làm cho con nhớ đến cha của con. Lạy Chúa, xin tha thứ cho con, con lấy một viên ngọc trong túi và đưa cho chủ quán để ông lo tìm thầy, chạy thuốc và nếu ông chết thì có một cỗ áo quan che thân.
Ngày hôm sau, con ra đi, thúc lừa của con chạy mau cho kịp ba vị vua trước và con hy vọng bắt kịp vì lạc đà của họ đi chậm. Đường đi vắng vẻ, um tùm cây cối. Bỗng con nghe tiếng kêu cứu từ một bụi rậm. Con nhảy xuống lừa và thấy mấy chú lính đang bắt nạt một thiếu phụ. Họ đông quá và con thấy một mình không đủ sức đọ lại. Và lạy Chúa, tha cho con lần này nữa. con lấy trong túi ra viên ngọc thứ hai và chuộc lại thiếu phụ. Nàng hôn tay con và sung sướng chạy trốn vào rừng như một con sóc.
Giờ đây con chỉ còn lại một viên ngọc, nhưng ít là con có ý muốn dâng lên Chúa. Lúc đó đã quá trưa và con có thể đến Bêlem trước lúc chiều tối. Nhưng con thấy một làng nhỏ bị lính Hêrôđê đốt cháy. Con tiến tới và thấy binh lính đang thi hành lệnh vua: giết các con trẻ từ hai tuổi trở xuống. Gần tới căn nhà đang cháy, một anh lính to lớn đang nắm một đứa trẻ trần truông trong đôi tay rắn chắc, cầm chân nó đưa qua đưa lại. Đứa bé khóc giẫy giụa. Tên lính nói với mẹ em: “Bây giờ tao thả nó ra, nó sẽ rơi vào đống lửa, và cháy vàng như con heo sữa quay!” Bà mẹ la lên thảm thiết…!
Lạy Chúa, tha cho con! Con lấy viên ngọc cuối cùng và đưa cho tên lính. Anh ta trao ngay đứa bé cho mẹ nó; bà ôm chặt lấy đứa con, áp cứng vào long, không nói một tiếng cảm ơn, và chạy trốn như một con chó tìm được cục xương! Lạy Chúa, do đó mà con đến đây với đôi tay không. Tha cho con, tha thứ cho con…
Thinh lặng bao trùm chuồng bò khi vị vua thú tội xong. Ông ta để trán tì trên đất một lúc, cuối cùng…ông ngước mắt lên nhìn. Thánh Giuse đã trở rơm xong và tiến lại gần. Mẹ Maria nhìn con đang nằm sát lòng mẹ. Bé ngủ chăng?
Không, bé Giêsu không ngủ. Từ từ, quay nhìn vua Ba Tư với tất cả vẻ trìu mến yêu thương, gương mặt Ngài rạng rỡ: Hài nhi Giêsu chìa đôi bàn tay tí hon về đôi tay trống không và mỉm cười.
***
Quà tặng của vị vua thứ tư không phải là vàng bạc châu báu, nhưng là “tấm lòng
vàng” được dệt bằng những nghĩa cử yêu thương đối với tha
nhân, nhất là những người nghèo hèn, khổ đau, tật nguyền, hoạn nạn, cô đơn, bị bỏ rơi, những người cần được giúp đỡ.
Vì Chúa Giêsu đã nói: “Tất cả những gì
các con làm cho một
trong những kẻ bé mọn nhất là các con làm cho chính Ta” (Mt 25,40)
Lễ dâng đẹp lòng Ngài nhất chính là những gì chúng ta trao tặng cho anh em, nhất là những anh em nghèo hèn, đói khổ và bất hạnh. Chính qua những nghĩa cử yêu thương đó, chúng ta lại tìm được niềm vui.
Tác giả: Thiên Phúc
(Nguồn: Gx Tuy Hòa)
Chúa Nhật Lễ Chúa Hiển Linh
Lời Chúa: Mt 2,1-12
1 Khi Chúa Giêsu sinh hạ tại Bêlem, thuộc xứ Giuđêa, trong đời vua Hêrôđê, có mấy nhà hiền sĩ từ Đông Phương tìm đến Giêrusalem. 2 Các ông nói: “Vua
người Do Thái mới sinh ra hiện đang ở đâu? Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Đông Phương, và chúng tôi đến để triều bái Người.” 3 Nghe nói thế, vua Hêrôđê bối rối, và tất cả Giêrusalem cùng với nhà vua. 4 Vua đã triệu tập tất cả các thượng tế và kinh sư trong dân, và hỏi họ cho biết nơi mà Đức Kitô sinh hạ. 5 Họ tâu nhà vua rằng: “Tại Bêlem thuộc xứ Giuđêa, vì đó là lời do đấng tiên tri đã chép: 6 “Cả ngươi nữa, hỡi Bêlem, đất Giuđa, không lẽ gì ngươi bé nhỏ hơn hết trong các thành trì của Giuđa, vì tự nơi ngươi sẽ xuất hiện một thủ lãnh, Người đó sẽ chăn nuôi Israel dân tộc của Ta.”
7 Bấy giờ Hêrôđê ngầm triệu mấy nhà hiền sĩ tới, cặn kẽ hỏi han họ về thời giờ ngôi sao đã hiện ra. 8 Rồi vua phái họ đi Bêlem và dặn rằng: “Các khanh hãy đi điều tra cẩn thận về Hài Nhi, rồi khi đã gặp thấy, hãy báo tin lại cho trẫm, để cả trẫm cũng đến triều bái Người.” 9 Nghe nhà vua nói, họ lên đường. Và kìa ngôi sao họ xem thấy ở Đông Phương, lại đi trước họ, mãi cho tới khi tới nơi và đậu lại trên chỗ Hài Nhi ở. 10 Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng. 11 Và khi tiến vào nhà, họ đã gặp thấy Đức Maria mẹ Người, và họ đã quỳ gối xuống, sụp lạy Người. Rồi, mở bảo tráp ra, họ đã dâng tiến Người lễ vật: vàng, nhũ hương, và một dược. 12 Và khi nhận được lời mộng báo “Đừng trở lại với Hêrôđê”, họ đã qua đường khác, trở về xứ sở mình.
Lạy Chúa, xin cho con có trái tim của vị vua thứ tư kia, xin cho con quảng đại đem tình
thương của Chúa đến cho mọi người qua những hành động nhỏ bé của mình. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét