Cây gỗ nhỏ đầu tiên ngước nhìn các vì sao, và thầm nói: “Tôi muốn được chứa đựng những vật báu. Tôi ước rằng sẽ được bao phủ bằng vàng và chạm đầy đá quý. Tôi sẽ là chiếc rương đựng báu vật đẹp nhất thế giới!”
Cây gỗ nhỏ thứ hai dõi mắt theo dòng nước suối nhỏ đang róc rách trên con đường của mình nhắm tới đại dương. “Tôi muốn được cưỡi trên sóng cả, và được chở trên thân mình một vị vua quyền oai. Tôi sẽ là con tàu mạnh mẽ nhất thế giới!”
Cái cây nhỏ thứ ba phóng tầm mắt xuống phía thung lũng dưới xa, nơi những người đàn ông và đàn bà mải mê làm việc trong một thành phố bận rộn. “Tôi không muốn đi đâu xa khỏi đỉnh núi cả. Tôi muốn được lớn và cao đến nỗi mà khi người ta dừng lại để nhìn lên tôi, họ sẽ hướng tầm mắt của mình lên trời cao và suy ngẫm về Đức Chúa Trời. Tôi sẽ là cái cây cao nhất thế giới.”
Và năm tháng trôi đi.
Mưa qua rồi mặt trời lại sáng soi, những cây nhỏ đã lớn lên rất cao. Rồi một ngày kia, có ba người tiều phu leo lên trên núi.
Người tiều phu đầu tiên nhìn vào cây thứ nhất và nói. “Cây này thật đẹp. Đúng là cái ta cần.” Với những ánh rìu vung lên sáng lóa, cây gỗ đầu tiên bị chặt đổ xuống.
“Bây giờ tôi sẽ được làm thành một chiếc rương đẹp đẽ, tôi sẽ cất giữ những báu vật tuyệt vời!” Cây gỗ đầu tiên nói.
Người tiều phu thứ hai nhìn cây thứ hai và nói: "Đây là cây gỗ thật to và chắc. Đúng là cái ta cần”. Với những ánh rìu sáng lòe của anh ta, cây gỗ thứ hai đã ngã xuống.
”Bây giờ tôi sẽ được cưỡi nước cao sóng cả!” cây thứ hai thầm nghĩ. “Tôi sẽ là một con tàu mạnh mẽ cho vị vua quyền oai!”
Cây thứ ba cảm thấy trái tim của nó thắt lại, khi người tiều phu cuối cùng nhìn về hướng của nó. Nó đứng thẳng vươn cao và mạnh dạn chỉ lên thiên đàng.
Nhưng người tiều phu thậm chí không hề ngẩng mặt nhìn lên. “Cây gỗ này sẽ dùng được vào bất cứ việc gì ta cần.” Ông ta lẩm bẩm. Với những ánh rìu sáng lòa của ông ta, cây thứ ba đổ xuống.
Cây đầu tiên vui sướng khi thấy người tiều phu mang nó đến cửa hàng của một thợ mộc. Nhưng những người thợ mộc lại lấy gỗ nó xẻ ra đóng thành một cái máng đựng thức ăn cho súc vật.
Cái cây đẹp đẽ trước kia bây giờ không được bọc lát bằng vàng, và tất nhiên cũng chẳng đựng của báu nào. Nó đã bị phủ một lớp bụi dầy và chứa đầy cỏ cho những súc vật đói khát trong
trang trại.
Cây thứ hai mỉm cười khi tiều phu đưa nó đã đến một nhà máy đóng tàu, nhưng không có chiếc tàu buồm hùng mạnh nào được đóng vào hôm đó. Mà thay vào đó, cây gỗ hùng mạnh trước kia bị búa rìu xẻ ra và được đóng thành một chiếc thuyền đánh cá đơn sơ. Nó quá nhỏ bé và yếu ớt để có thể ra khơi mà vượt sóng đại dương, hoặc thậm chí ngược dòng chảy xiết của một dòng sông; thay vào đó nó đã được đưa tới một hồ nước.
Cây thứ ba đã đau khổ khi tiều phu chặt hết những cành và lá của mình, và đặt tại một nơi bán gỗ. “Điều gì đã xảy ra?” Cây gỗ cao xưa kia tự hỏi. “Tất cả những gì tôi muốn chỉ đơn giản là được đứng ở trên đỉnh núi mà chỉ hướng lên Đức Chúa Trời...”
Vậy, nhiều ngày và nhiều đêm trôi qua. Ba cây gỗ gần như đã quên đi những giấc mơ của mình.
Nhưng đến một đêm kia, chợt một ánh sao tỏa sáng lung linh chiếu lên trên cây gỗ đầu tiên, khi một người phụ nữ trẻ vừa đặt đứa trẻ sơ sinh của cô vào cái máng cỏ này.
“Ước gì anh có thể làm một cái nôi cho bé.” Người chồng cô thì thầm. Người mẹ trẻ nắm tay anh và cười cùng với ánh sao sáng soi trên lớp gỗ mịn màng và vững chắc. "Máng cỏ này thật đẹp", cô nói. Và đột nhiên cây gỗ đầu tiên nhận ra rằng nó đã được giao phó để gìn giữ báu vật quý nhất của thế giới.
Đến một buổi chiều kia, có một du khách mệt mỏi với những người bạn của mình cùng bước lên ngồi chật kín trong một chiếc thuyền đánh cá cũ. Người du khách ngủ thiếp đi trong khi cây gỗ thứ hai lặng lẽ bơi ra giữa lòng hồ.
Bỗng nhiên, ngay
sau đó sấm chớp và bão tố nổi lên. Cây gỗ nhỏ rùng mình. Nó biết mình không đủ sức để chở số hành khách nhiều thế này một cách an toàn vượt qua hồ giữa mưa sa gió bão.
Người đàn ông mệt mỏi được đánh thức dậy. Ông ta đứng dậy, giơ thẳng cánh tay mình ra, và lớn tiếng:
"Hãy lặng yên". Cơn bão ngừng cũng nhanh
như khi nó bắt đầu. Và đột nhiên cây thứ hai biết rằng mình đang được chở chính vị Vua của cả trời đất.
Rồi một buổi sáng thứ sáu nọ, cây thứ ba giật nảy mình khi nó được kéo ra từ đống gỗ bị bỏ quên. Nó run bắn lên khi bị lôi ngang qua một đám đông huyên náo đang tức giận gầm gừ giễu cợt. Nó rùng mình khi người lính đóng đinh bàn tay của một người đàn ông dính chặt vào những thớ gỗ của nó.
Nó cảm thấy mình trở nên thật xấu xí, nghiệt ngã và ác độc.
Nhưng đến buổi sáng ngày chủ nhật sau đó, khi mặt trời mọc lên và cảm thấy cả trái đất bên dưới mình rung động trong niềm vui, cây gỗ thứ ba bỗng hiểu ra rằng tình yêu của Đức Chúa Trời đã biến đổi tất cả.
Nó đã làm cho cây gỗ thứ ba trở nên hoàn toàn khác hẳn.
Và bây giờ mỗi khi người ta nghĩ về cây gỗ thứ ba, họ sẽ phải suy ngẫm về Đức Chúa Trời.
Điều đó còn tốt hơn nhiều việc được là cái cây cao nhất thế giới.
Cho nên, nếu sau này có lúc nào bạn cảm thấy thất vọng vì không đạt được những gì mình mong ước, bạn chỉ cần giữ cho đầu mình ngẩng cao mà đón nhận hạnh phúc vì Thiên Chúa đã dự định một điều còn tốt hơn thế nữa để dành ban cho bạn.
(Internet)
Thứ Ba Tuần XXX Thường Niên
Lời Chúa: Lc
13,18-21
18 Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: "Nước Thiên Chúa giống như cái gì? Và Ta sẽ so sánh nước đó với cái gì? 19 Nước đó giống như hạt cải mà người kia lấy gieo trong vườn mình. Nó mọc lên và trở thành một cây to, và chim trời đến nương náu trên ngành nó".
20 Người lại phán rằng: "Ta sẽ so sánh Nước Thiên Chúa với cái gì? 21 Nước đó giống như tấm men mà người đàn bà kia lấy bỏ vào ba đấu bột, cho tới khi tất cả khối đều dậy men".
Lạy Chúa là tình yêu bất diệt, xin cho
con không ngừng tìm kiếm Ngài giữa cuộc đời bằng cách trở nên dấu chỉ tình yêu của Ngài qua những hành động bát ái nơi đời sống hằng ngày của con. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét