Có một ông già kia sống cô độc âm thầm không ai biết đến, ngoại trừ một người bạn sống cùng nhà. Khi ông chết đi, tang lễ được cử hành trong
hiu quạnh, chỉ có người bạn duy nhất đưa tiễn ông lần cuối ra nghĩa trang vắng. Nhưng khi đến nghĩa trang, có một viên sĩ quan cao cấp đứng bên cạnh bên bờ huyệt chờ đợi. Ông nghiêm trang đưa tay chào và kính cẩn cúi xuống hôn lên chiếc quan tài lạnh thô sơ. Trên đường ra khỏi nghĩa trang, viên sĩ quan giải thích cho người bạn của ông già biết rằng thuở xưa khi còn bé, ông đã được ông già dạy giáo lý mỗi cuối tuần. Những lời dạy đó đã ảnh hưởng và thay đổi cuộc đời của người sĩ quan trong những tháng ngày ông khôn lớn, bước chân vào đời, nhờ đó ông có được ngày hôm nay. Vì thế, lòng ông vẫn luôn chất chứa niềm biết ơn người thầy cũ. Hạt giống mà ông già đã gieo bao nhiêu năm trước, giờ đây đã sinh hoa kết trái! Dù chết đi, nhưng mùa gặt của ông vẫn có đó. Phần thưởng của ông vẫn tồn tại!
Tôi chợt nhớ đến một lời nguyện về người gieo giống mà tôi đã được đọc cách đây rất lâu, không rõ ở đâu, đại ý như sau: "Lạy Chúa, xin cho con đừng bao giờ nản lòng gieo rắc những hạt giống tình thương của Chúa, cho dù chín mươi chín phần trăm hạt giống có hư thối đi, chỉ còn lại một hạt thôi, thì con cũng tin và hy vọng rằng hạt đó sẽ trở thành cây, cây đó sẽ đâm bông, và bông của nó đủ ướp thơm cuộc đời chứng nhân của con!.."
Đẹp làm
sao hình ảnh của một người gieo giống!
Cao thượng
làm sao cuộc đời của những người miệt mài làm chứng
nhân cho Thiên Chúa, gieo rắc Tin
Mừng đến muôn nơi! Hy
vọng rằng đó cũng chính là lời nguyện và
tâm tình của mỗi người
chúng ta hôm nay. (Góp
nhặt)
Thứ Bảy Tuần XXIV Thường Niên
Lời Chúa: Lc 8,4-15
4 Khi ấy, có đông dân chúng tụ họp lại, và người ta từ các thị trấn đến cùng Chúa Giêsu. Người dùng dụ ngôn mà nói rằng:5 "Người gieo hạt giống ra đi gieo hạt giống mình. Và đang khi gieo, có hạt rơi xuống bên vệ đường, bị người ta chà đạp và chim trời đến ăn đi. 6 Hạt khác rơi trên đá sỏi, vừa mọc lên liền héo đi, vì không có đất ẩm. 7 Hạt khác rơi vào bụi gai, và gai góc cùng mọc lên, bóp nghẹt nó. 8 Hạt khác rơi vào đất tốt, đã mọc lên và kết quả gấp trăm".
Khi nói những lời đó, Người kêu lên rằng: "Ai có tai để nghe thì hãy nghe!". 9 Bấy giờ các môn đệ hỏi Người dụ ngôn đó ý nghĩa thế nào. 10 Người nói rằng: "Phần các con, thì cho các con biết những mầu nhiệm Nước Thiên Chúa; đối với người khác, thì dùng dụ ngôn, để chúng xem mà không thấy, nghe mà không hiểu. 11 Dụ ngôn đó có nghĩa thế này: Hạt giống là lời Thiên Chúa. 12 Những hạt rơi bên vệ đường, tức là những người đã nghe, nhưng rồi quỷ tới và cướp lời khỏi lòng họ, kẻo họ tin mà được cứu độ. 13 Những hạt rơi trên đá sỏi là những người, khi nghe thì vui vẻ đón nhận lời Chúa, nhưng họ không đâm rễ, họ chỉ tin tưởng nhất thời, và khi đến giờ thử thách, thì tháo lui. 14 Hạt rơi vào bụi gai, là những người đã nghe, nhưng khi đi đường, những mối lo nghĩ, sự giàu có và thú vui của đời sống bóp nghẹt và họ không sinh hoa kết quả. 15 Còn như hạt rơi trong đất tốt, là những người nghe lời với tấm lòng tốt lành và thiện hảo, họ giữ lấy và nhờ kiên nhẫn, họ sinh được hoa trái".
Tôi phải học tính quảng đại và lạc quan của người gieo giống trong dụ ngôn này: không nên tiếc công gieo Lời Chúa, cũng không nản lòng khi thấy Lời Chúa không sinh kết quả nơi một số người. Cứ lạc quan hăng hái chu toàn nhiệm vụ của mình, như Thánh Phaolô: "Tôi trồng,
Apollo tưới,
Thiên Chúa cho mọc
lên”.
Xin Chúa cho con luôn quảng
đại, quảng đại
để đem Lời Ngài đến
cho thế giới,
dù 1 chút cũng hy vọng nó đâm bông kết
trái. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét