1. Đang lúc các môn đệ phấn khởi về quyền phép Chúa Giêsu thể hiện qua những phép lạ Ngài làm, thì đùng một cái Ngài cho các ông biết là Ngài sẽ bị bắt, bị hành hạ và giết chết. Phải chăng Chúa muốn làm các ông mất hứng? Không, Chúa muốn dẫn các ông trở lại đúng con đường Ngài và các ông phải đi.
Nhiều khi chúng ta đang phấn khởi vì những niềm vui và những thành công, thì đùng một cái, đau khổ và thất bại ập đến. Cũng không phải là Chúa làm chúng ta mất hứng, mà Ngài đang dẫn chúng ta trở lại đúng con đường của mình.“Ai muốn theo Thầy, hãy vác thập giá mà theo.”
2. “Nhưng các ông không hiểu”: chúng con cũng chẳng hiểu. Tại sao con phải đau khổ? Tại sao Chúa để Giáo Hội gặp nhiều khó khăn? Tại sao kẻ làm lành mà lại bị thiệt thòi? Tại sao thế này, tại sao thế nọ? Tuy nhiên chúng con nhớ là Chúa đã bảo phải như thế!
3. “Các ông không dám hỏi”: chúng ta đừng làm như các môn đệ xưa. Khi không hiểu về Thập giá, chúng ta cứ hỏi Chúa. Ngài sẽ trả lời: “Vì
Thầy yêu thương chúng con. Thầy muốn chúng con chia sẻ thân phận của Thầy”
4. Xem chừng như tất cả các vấn đề của con người đều được gắn liền với khổ đau. Vì không muốn chấp nhận khổ đau mà con người gây ra
bao tội ác: vì không muốn hy sinh mà một người mẹ đang tâm giết chết đứa con trong dạ mình; vì không muốn thấy người thân đau khổ mà người ta giết họ chết cách êm dịu; vì không muốn đối đầu với thực tại khổ đau mà người ta tìm quên trong
men rượu, ma túy và mọi thứ kích thích khác: hoả ngục là như thế đó. Đau khổ mà không chấp nhận, không có tình yêu thì chỉ là hoả ngục mà thôi. (Trích: "Mỗi ngày một tin
vui")
***Từ khi vợ mất, ông lão dọn đến đây ở với đứa con gái duy nhất, những mong tìm được nguồn an ủi trong những tháng ngày còn lại. Nhưng hình như ông đã già lắm rồi thì phải. Ít ra, thái độ của cô con gái khiến ông cảm thấy như thế.
Đã thành lệ, mỗi buổi sáng sau khi nhận được ít tiền từ con gái, ông lại lủi thủi một mình. Con gái ông còn bận “ngoại giao” bên hàng xóm hoặc vòng vòng ngắm nghía phố thị. Phần buồn nhớ vợ, phần cô đơn, ông đâm ra nghĩ quẩn. Vài ngày sau khi ông bỏ đi, người con gái nhận được giấy báo lên nhận xác ông, nghe đâu được một người dân chài vớt lên.
Đã bao lần tôi là thế, vô tư với nỗi niềm của người bạn bên cạnh tôi, những hình ảnh của Chúa Giêsu giữa ngày hôm nay. Họ cũng đang cần sự cảm thông của tôi như chính Chúa Giêsu ngày xưa tìm kiếm sự đồng cảm nơi các môn đệ.
Lạy Chúa,
xin cho con một trái tim
đừng chỉ đập những nhịp đập cho riêng mình,
nhưng còn biết rung lên những khúc ca
vui với niềm vui của người khác, và cũng biết đớn đau trước nỗi đau của bao người quanh con. (Hosanna)
(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)
Thứ Bảy Tuần XXV Thường Niên
Lời Chúa: Lc 9,44b-46 (bản Hy Lạp: 43b-45)
44 Đang lúc mọi người thán phục về tất cả các việc Chúa Giêsu làm, thì Người phán cùng các mộn đệ rằng: 45 "Phần các con, các con hãy ghi vào lòng những lời này là: Con Người sẽ phải bị nộp vào tay người đời". 46 Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì nó còn bị che khuất, nên các ông không lĩnh hội được ý nghĩa, và các ông không dám hỏi Người về lời ấy.
0 comments:
Đăng nhận xét