Một cha xứ gặp chị đàn bà chồng mới chết mấy tháng, ngài hỏi:
- Chắc con còn nhớ bạn con lắm, con nên xin lễ cầu nguyện cho bạn con.
- Thưa cha, con vẫn nhớ bạn con hằng ngày. Nếu bạn con nay đã lên Thiên
Đàng rồi, con tưởng chẳng cần phải xin lễ nữa.
- Phải, nhưng nếu bạn con chưa lên Thiên Đàng?
- Nếu không lên Thiên Đàng, bạn con đã phải sa hỏa ngục. Sa hỏa ngục mà
xin lễ, thì vô ích.
- Con nói đúng, song nếu bạn con đang phải giam trong luyện tội?
- Thưa cha, nhà con rượu chè, bê tha nếu phải giam trong luyện ngục thì
cũng đáng lắm.
Thế là cả đời, cô ta không hề xin lễ cho chồng.
Đúng như sách gương phúc đã nói: "Ai
sẽ thương con sau khi đã chết. Người ta quên con chóng hơn con tưởng nhiều.
Con không thương con thì ai sẽ thương con. Nào được mấy người con mỗi năm xin
cho cha mẹ được vài ba lễ. Người ta tưởng mình đã làm đầy đủ nghĩa vụ người con
thảo, vợ hiền. Chúa đã ban cho người ta
cái quyền cứu thoát, như xin lễ, ngắm đàng Thánh Giá, ân xá, mà người ta không
dùng để cứu, thì người ta có phải là con thảo và người vợ hiền chăng".
Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu đến với
con người, Ngài đã không mang dáng dấp của một ẩn sĩ nơi hoang địa. Ngài đã sống
như một người bình thường, ăn uống bình thường.
Thứ Tư Tuần XXIV Thường Niên Năm Chẵn
"Chúng tôi đã thổi sáo mà các anh
không nhảy múa, chúng tôi đã hát những điệu bi ai mà các anh không khóc".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng:
"Ta sẽ phải nói những người của thế hệ này giống ai đây? Họ giống ai? Họ
giống như những đứa trẻ ngồi ngoài đường phố gọi và nói với nhau rằng:
'Chúng tôi đã thổi sáo cho
các anh, mà các anh không nhảy múa.
'Chúng tôi đã hát những điệu
bi ai, mà các anh không khóc'.
Bởi vì khi Gioan Tẩy Giả đến,
không ăn bánh, không uống rượu, thì các ngươi bảo: 'Người bị quỷ ám'. Khi Con
Người đến có ăn có uống, thì các ngươi lại nói: 'Kìa con người mê ăn tham uống,
bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi'. Nhưng sự khôn ngoan đã được minh
chính bởi tất cả con cái mình".
0 comments:
Đăng nhận xét