Mọi người đàn ông Do Thái, kể cả những người sống ngoài lãnh thổ
Palestina, đều phải nộp cho đền thờ hàng năm một món tiền thuế là hai đồng
drachme, tương đương với giá hai ngày công. Số tiền này dùng để trang trải các
chi phí của đền thờ. Người ta bắt đầu thu thuế vào quãng 15 ngày trước Lễ Vượt
Qua. Vấn đề được nêu ra là Chúa Giêsu có phải nộp thứ thuế này hay không?
Chúa Giêsu trước hết đưa ra một định hướng nền tảng cho vấn đề, sau đó mời
độc giả tìm đến một giải pháp thực tế.
Định hướng nền tảng được trình bày bằng một dụ ngôn: Các bậc vua chúa
thường không thu thuế con cái họ mà chỉ thu thế các thần dân khác: "Vậy,
con cái thì được miễn": được miễn bởi vì chúng không phải nộp thù lao hay
phải làm tạp dịch để bố chúng xem chúng là con. Tương quan phụ tử phát sinh từ
một sự nhưng không mà tương quan chủ tớ không hề có. Chúa Giêsu đã kiên nhẫn dạy
các môn đệ mình cư xử với Thiên Chúa như với Người Cha của họ là Đấng ngự trên
trời và là Đấng luôn trung tín với con cái mình mà chẳng hề đòi buộc chúng phải
nộp thuế. (Claude Tassin).
Một giải pháp thực tế: "Nhưng để khỏi làm gai mắt họ anh hãy lấy đồng
tiền ấy nộp thuế cho họ, phần của Thầy và phần của anh". Các Kitô hữu gốc
Do Thái luôn tự do trong việc nộp thuế đền thờ. Họ luôn chu toàn bổn phận nộp
thuế để tránh gây hoang mang vô ích cho đồng bào mình, bởi vì không nộp thuế
thì họ sẽ khiến cho các người kia có cảm tưởng họ đã ly khai khỏi dân Israel.
Ảnh: Internet
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu loan báo
lần thứ hai Ngài sẽ chịu nạn và vấn đề nộp thuế vào đền thờ.
Thứ Hai Tuần XIX Thường Niên Năm Chẵn
"Họ sẽ giết Người, nhưng Người sẽ sống
lại. Con cái thì được miễn thuế".
Khi ấy, các môn đệ và Chúa
Giêsu còn đang ở Galilêa, thì Chúa Giêsu bảo các ông rằng: "Con Người sắp
bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết người, nhưng ngày thứ ba, Người sẽ sống lại".
Các môn đệ rất đỗi buồn phiền.
Khi các ngài đến
Capharnaum, thì những người thu thế đền thờ đến gặp Phêrô và hỏi rằng: "Thầy
các ông không nộp thuế 'đền thờ' sao?" Ông nói: "Có chớ".
Khi ông về đến nhà, Chúa
Giêsu hỏi đón trước rằng: "Simon, con nghĩ sao? Vua chúa trần gian thu thuế
má hạng người nào? Đòi con cái mình hay người ngoài?" Ông thưa rằng:
"Đòi người ngoài". Chúa Giêsu bảo ông rằng: "Vậy thì con cái được
miễn. Nhưng để chúng ta không làm cho họ vấp phạm, con hãy ra biển thả câu: con
cá nào câu lên trước hết thì bắt lấy, mở miệng nó ra, sẽ thấy một đồng tiền, con
hãy lấy tiền đó mà nộp cho họ, trả phần Thầy và phần con".
Lạy Chúa, xin cho
con biết ý thức bổn phận con mà làm cho chu toàn. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét