Thứ Hai Tuần XXXIII Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc 18, 35-43
"Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi? -
Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy".
Khi Chúa đến gần thành
Giêricô, thì có một người mù ngồi ăn xin bên vệ đường. Khi nghe tiếng đám đông
đi qua, anh liền hỏi có chuyện gì đó. Người ta nói cho anh biết có Đức Giêsu
Nazareth đang đi qua. Bấy giờ anh liền kêu lên rằng: "Lạy ông Giêsu con
vua Đavít, xin thương xót tôi!" Những người đi trước mắng bảo anh nín đi,
nhưng anh lại càng kêu lớn tiếng hơn: "Lạy con vua Đavít, xin thương xót
tôi!" Vậy Chúa Giêsu dừng lại, truyền dẫn anh đến cùng Người. Khi anh đến
gần bên Người, Người hỏi anh: "Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi?" Anh
thưa: "Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy". Chúa Giêsu bảo anh:
"Hãy nhìn xem, lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi". Tức khắc anh thấy
được và anh đi theo Người, và ca tụng Thiên Chúa. Thấy vậy toàn dân liền ca ngợi
Thiên Chúa. Đó là lời Chúa.
Thứ Ba Tuần XXXIII Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc 19, 1-10
"Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa
điều gì đã hư mất".
Khi ấy, Chúa Giêsu vào
Giêricô và đi ngang qua thành, thì kìa, có một người tên là Giakêu, ông thủ
lãnh những người thu thuế và là người giàu có. Ông tìm cách để nhìn xem Chúa
Giêsu là người thế nào, nhưng không thể được, vì người ta đông quá, mà ông lại
thấp bé. Vậy ông chạy lên trước, trèo lên một cây sung để nhìn xem Người, vì
Người sắp đi ngang qua đó. Khi vừa đến nơi, Chúa Giêsu nhìn lên và trông thấy
ông ấy, nên Người bảo ông rằng: "Hỡi Giakêu, hãy xuống mau, vì hôm nay Ta
phải lưu lại tại nhà ngươi". Ông vội vàng trụt xuống và vui vẻ đón tiếp
Người. Mọi người thấy vậy, liền lẩm bẩm rằng: "Ông này lại đến trọ nhà một
người tội lỗi". Ông Giakêu đứng lên thưa cùng Chúa rằng: "Lạy Ngài,
tôi xin bố thí nửa phần của cải tôi cho kẻ khó, và nếu tôi có làm thiệt hại cho
ai điều gì, tôi xin đền gấp bốn". Chúa Giêsu bảo ông ấy rằng: "Hôm
nay nhà này được ơn cứu độ, bởi người này cũng là con cái Abraham. Vì chưng,
Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điễu gì đã hư mất". Đó là lời Chúa.
Thứ Tư Tuần XXXIII Thường
Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc 19 11-28
"Sao ngươi không gửi bạc Ta ở ngân hàng".
Khi ấy, Chúa Giêsu phán thêm một dụ ngôn nữa, vì Người đã
đến gần Giêrusalem, mà dân chúng lại cứ tưởng là Nước Thiên Chúa sắp xuất hiện
trong giây lát. Vậy Người phán rằng:
"Có người quý tộc kia đi phương xa để được phong
vương rồi trở về. Ông cho gọi mười người tôi tớ đến, giao cho họ mười nén bạc
và dặn rằng: 'Hãy làm lợi cho đến khi ta trở về'. Nhưng các người dân của ông ấy
ghét ông, sai người đi theo mà rằng: 'Chúng tôi không muốn ông ấy làm vua chúng
tôi'. Được phong vương rồi ông trở về, cho gọi các tôi tớ mà trước kia ông đã
giao tiền cho, để biết mỗi người đã làm lợi được bao nhiêu.
"Người thứ nhất đến và thưa: 'Tâu vua, nén bạc của
vua đã sinh lợi được mười nén'. Nhà vua bảo: 'Được, hỡi người tôi tớ tốt lành,
ngươi đã trung tín trong điều nhỏ mọn, ngươi sẽ được quyền cai trị mười thành'.
Người thứ hai đến thưa: 'Tâu vua, nén bạc của vua đã sinh lợi được năm nén'.
Nhà vua đáp: 'Ngươi cũng vậy, hãy cai quản năm thành'.
"Người thứ ba đến thưa: 'Tâu vua, đây nén bạc của
vua, tôi còn giữ trong khăn, vì tôi sợ ngài: ngài là người hà khắc, và lấy cái
ngài không gửi, gặt cái ngài không gieo'. Vua phán rằng: 'Hỡi đầy tớ bất lương,
ta cứ lời ngươi mà xử ngươi. Ngươi đã biết ta là người hà khắc, lấy cái ta
không gửi, gặt cái ta không gieo, sao ngươi không gửi bạc ta ở ngân hàng, để rồi
khi ta trở về, ta có thể lấy cả vốn lẫn lời'.
"Vua liền bảo những người đứng đó rằng: 'Hãy lấy nén
bạc của nó mà trao cho người đã có mười nén'. Họ tâu rằng: 'Tâu vua, người ấy
đã có mười nén rồi'. Vua đáp: 'Ta nói cùng các ngươi: Ai có sẽ cho thêm, và người
đó sẽ được dư dật; còn ai không có, người ta sẽ lấy đi cả cái nó đang có. Còn
những kẻ nghịch cùng ta, không muốn ta làm vua, hãy đem chúng ra đây và giết
chúng trước mặt ta". Nói thế rồi Chúa liền dẫn họ lên Giêrusalem. Đó là lời Chúa.
Thứ Năm Tuần XXXIII Thường
Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc 19, 41-44
"Chớ chi ngươi hiểu biết sứ điệp mang hoà bình lại cho ngươi".
Khi ấy, Chúa Giêsu đến gần Giêrusalem, trông thấy thành
thì Người khóc thương thành ấy mà rằng: "Chớ chi hôm nay ngươi hiểu biết sứ
điệp mang hoà bình lại cho ngươi! Nhưng giờ đây, sứ điệp ấy bị che khuất khỏi mắt
ngươi. Vì sẽ đến ngày quân thù đắp luỹ bao vây ngươi, xiết chặt ngươi tứ bề.
Chúng sẽ tàn phá ngươi bình địa, ngươi cùng con cái ở trong thành. Chúng sẽ
không để lại hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết giờ ngươi
được thăm viếng". Đó là lời Chúa.
Thứ Sáu Tuần XXXIII Thường
Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc 19, 45-48
"Các ngươi đã biến đền thờ Thiên Chúa thành sào huyệt trộm cướp".
Khi ấy, Chúa Giêsu vào đền thờ, Người liền xua đuổi các
người buôn bán tại đó và phán bảo họ rằng: "Có lời chép rằng: Nhà Ta là
nhà cầu nguyện, các ngươi đã biến thành sào huyệt trộm cướp". Và hằng ngày
Người giảng dạy trong Đền thờ. Các thượng tế, luật sĩ và kỳ lão trong dân tìm
cách hại Người, nhưng họ không biết phải làm cách nào, vì dân chúng hết thảy đều
chăm chú nghe Người. Đó là lời Chúa.
Ngày
24/11 Lễ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam
Bài Tin Mừng (Mc 13,24-32):
Thiên Chúa sẽ tập họp những kẻ được Người tuyển chọn từ bốn phương.
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ về ngày quang lâm của
Người: “Trong những ngày đó, sau cơn gian nan ấy, thì mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt
trăng không còn chiếu sáng, các ngôi sao
từ trời sa xuống, và các quyền lực trên trời bị lay chuyển. Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền
năng ngự trong đám mây mà đến. Lúc đó,
Người sẽ sai các thiên sứ đi, và tập hợp những kẻ được Người tuyển chọn từ bốn
phương về, từ đầu mặt đất cho tới cuối chân trời. Anh em cứ lấy thí dụ cây vả mà học hỏi. Khi
cành nó xanh tươi và đâm chồi nẩy lộc, thí anh em biết là mùa hè đã đến gần. Cũng vậy, khi thấy những điều đó xẩy ra, anh
em biết là Con Người đã đến gần, ở ngay ngoài cửa rồi. Thầy bảo thật anh em: thế hệ này sẽ chẳng qua
đi, trước khi mọi điều ấy xẩy ra. Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói
sẽ chẳng qua đâu. Còn về ngày hay giờ đó
thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay Con Người cũng
không, chỉ trừ có Chúa Cha biết mà thôi.” Đó
là Lời Chúa.
Ảnh: Catholic Covers
Thứ Bảy Tuần XXXIII Thường
Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Lc 20, 27-40
"Thiên Chúa không phải là Thiên
Chúa của kẻ chết, nhưng của kẻ sống".
Khi ấy, có mấy người thuộc
phái Sađốc, là những người chối không tin có sự sống lại, đến gần Chúa Giêsu hỏi
Người rằng: "Thưa Thầy, Môsê đã viết cho chúng tôi: nếu ai có một người
anh cưới vợ, rồi chết đi mà không có con, thì người em phải cưới người vợ đó để
anh mình có kẻ nối dòng. Vậy có bảy anh em: người thứ nhất cưới vợ, rồi chết mà
không có con. Người kế tiếp cưới vợ goá đó, rồi cũng chết không con. Người thứ
ba cũng cưới người vợ goá đó. Và tất cả bảy người đều cưới như vậy và đều chết
mà không để lại người con nào. Sau cùng người thiếu phụ đó cũng chết. Vậy đến
ngày sống lại, người đàn bà đó sẽ là vợ ai trong các người ấy, vì tất cả bảy
người đều lấy người ấy làm vợ?"
Chúa Giêsu trả lời rằng:
"Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự phần
đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng; họ sẽ
không thể chết nữa, vì họ giống như thiên thần, họ là con cái Thiên Chúa: vì họ
là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống lại, thì Môsê trong đoạn nói
về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên
Chúa Giacóp. Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống,
vì mọi người đều sống cho Chúa".
Bấy giờ có mấy luật sĩ
lên tiếng thưa Người rằng: "Lạy thầy, Thầy dậy đúng lắm". Và họ không
dám hỏi Người điều gì nữa. Đó là lời Chúa.
0 comments:
Đăng nhận xét