“Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin”.
“Xoảng...!” Cái bình vỡ. “Hư quá! Mẹ đã bảo rồi”. Không phải một lần nhưng nhiều lần xảy ra như thế. Mặc dù đã được me báo trước, nhưng tôi vẫn cứ muốn thử xem sao.
Lớn lên, tôi hiểu biết nhiều hơn nhưng cũng đa nghi hơn. Cái gì hơi khác thường là tôi đòi phải có bằng chứng rõ ràng. Với một công thức mới chưa được chứng minh, tôi không tài nào nhớ được. Và đôi khi,
trong những giây phút trao lòng, tôi cũng đã hỏi : “Không biết có Chúa thật không?”.
Cuộc sống càng phát triển, dường như con người chỉ muốn tin vào những cái có thể cân, đong, đo, đếm được mà thôi.
“Nhưng thước đo nào đủ cho chiều cao thập tự. Cán cân nào đủ đo tình yêu của Người.”
Lạy Chúa, xin
cho con biết vững tin vào tình yêu cứu độ. (Epphata)
Thứ Hai Tuần XIII Thường Niên Năm lẻ
PHÚC ÂM: Ga 20, 24-29
"Lạy
Chúa con, lạy Thiên Chúa của
con!"
Bấy giờ trong Mười Hai Tông đồ, có ông Tôma gọi là Điđy-mô, không ở cùng với các ông, khi Chúa
Giêsu hiện đến. Các môn đệ khác đã nói với ông rằng: "Chúng tôi đã
xem thấy Chúa". Nhưng ông đã nói với
các ông kia rằng:
"Nếu tôi không nhìn thấy vết đinh ở tay Người, nếu tôi không thọc ngón tay vào lỗ đinh, nếu tôi không thọc bàn tay vào cạnh sườn Người thì tôi không
tin". Tám ngày sau, các môn đệ lại
họp nhau trong nhà, và có
Tôma ở với các ông. Trong khi các
cửa vẫn đóng kín, Chúa Giêsu
hiện đến đứng giữa mà phán: "Bình an
cho các con". Đoạn
Người nói với Tôma: "Hãy xỏ ngón tay vào đây và hãy
xem tay Thầy; hãy
đưa bàn tay con ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy; chớ cứng lòng, nhưng hãy tin". Tôma thưa rằng: "Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con!" Chúa Giêsu
nói với ông: "Tôma, vì
con đã thấy Thầy nên con đã tin. Phúc
cho những ai đã không thấy mà tin".
0 comments:
Đăng nhận xét