Tất cả là hồng ân Chúa nên con có
gì mà giữ riêng mình,
Tất cả do Chúa thương ban, nên con chỉ là người quản lý thôi.
Con sẽ là tôi tớ tín trung
khi mỗi ngày con biết chia sẻ.
Con mãi là đầy tớ bất trung,
khi ân huệ ngài con giữ cho riêng mình.
Có gì mà không do Chúa, không do
chính lượng từ bi của Ngài,
Con thường quên lãng vô tâm, say mê tìm quyền lợi thế gian,
Quên công việc mà Chúa đã giao, lo
đi tìm thu góp cho mình.
Khi Chúa gọi con biết tính sao,
con sẽ là người vô phúc trên đời.
ĐK: Vì Chúa
sinh con vào đời, bằng tình yêu không hề đổi dời,
Ngài hằng thương chăm sóc từng giây.
Và Chúa sai con vào đời, để con nên bình an cho
đời,
để yêu mến muôn người mà thôi.
2. Muôn ngàn hồng ân của Chúa, con
vui lãnh tràn sâu trong mình.
Do tình thương Chúa như không, con
suốt đời ngập tràn thánh ân,
Con xin ngài soi sáng trí tâm, lo
đi tìm ân phúc muôn đời.
Lo vuông trọn tình nghĩa với nhau, yêu hết mọi người như Chúa yêu mình.
Tháng ngày đời con Chúa biết, bao nhiêu lỗi tội được Chúa tha rồi,
Con thường chấp lỗi anh em, quên thân phận của mình Chúa ơi.
Con như người tôi tớ ác tâm, không thương người cùng khốn như mình,
Con sẽ gặt hoa trái đã gieo,
con gieo hạt nào thu hái hoa hạt này.
3. Con nguyện là người tôi tớ, bao nhiêu phúc lộc là bấy nhiêu nén vàng,
Suốt đời xin mãi chuyên chăm cho nén vàng ngày càng lớn thêm.
Khi đến giờ chúa ghé mắt trông, con
vui mừng dâng Chúa xác hồn
Ước mong được Ngài nói với con, hãy đến tận hưởng ân phúc quê trời.
Tất cả chỉ là vô nghĩa khi thân xác này chìm
sâu trong mồ,
Tất cả rồi cũng tiêu tan duy
chỉ còn một lòng mến thôi.
Dẫu con chịu thiêu đốt nát tan đem gia tài chia hết cho người.
Nhưng không lòng bác ái mến yêu, bao
nhiêu việc lành vô nghĩa trên trời.
Nghe bài hát: http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/tat-ca-la-hong-an-thanh-su-ft-mai-thien-van.dI8ou4c43EMc.html
Chúa Nhật Tuần XVI Thường Niên Năm A
PHÚC ÂM: Mt 13, 24-30
hoặc 24-43
"Hãy cứ
để
cả
hai mọc
lên cho đến mùa gặt".
Khi
ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác cùng dân
chúng rằng: "Nước trời giống như người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. Trong lúc mọi người ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo cỏ lùng vào ngay giữa lúa, rồi đi mất. Khi lúa lớn lên và trổ bông thì cỏ lùng cũng lộ ra. Đầy tớ chủ nhà đến nói với ông rằng: 'Thưa ông, thế
ông đã không gieo giống
tốt trong ruộng ông sao? Vậy cỏ lùng từ đâu mà có?' Ông đáp:
'Người thù của ta đã làm như thế'. Đầy tớ nói với chủ: 'Nếu ông bằng lòng, chúng tôi xin
đi nhổ cỏ'. Chủ nhà đáp: 'Không được, kẻo khi nhổ cỏ lùng, các anh lại nhổ luôn cả lúa chăng. Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt. Và đến mùa, ta sẽ dặn thợ gặt: "Các anh hãy nhổ cỏ lùng trước, rồi bó lại từng bó mà đốt đi, sau mới thu lúa lại chất vào lẫm cho ta".
Người lại nói với họ dụ ngôn khác mà rằng: "Nước trời giống như hạt cải người kia gieo trong ruộng mình. Hạt đó bé nhỏ hơn mọi thứ hạt giống, nhưng khi mọc lên, thì lớn hơn mọi thứ rau cỏ, rồi thành cây, đến nỗi chim trời đến nương náu nơi
ngành nó".
Người lại nói với họ một dụ ngôn khác nữa mà rằng: "Nước trời giống như men người đàn bà kia lấy đem trộn vào ba đấu bột, cho đến khi bột dậy men".
Chúa
Giêsu dùng dụ ngôn
mà phán những điều ấy với dân chúng. Người không phán điều gì với họ mà không dùng dụ ngôn, để ứng nghiệm lời tiên tri đã chép rằng: "Ta sẽ mở miệng nói lời dụ ngôn, Ta sẽ tỏ ra những điều bí nhiệm từ lúc dựng nên thế gian". Sau khi giải tán dân chúng, Người trở về nhà. Các môn đệ đến gặp Người và thưa rằng: "Xin Thầy giải thích dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng con
nghe". Người đáp rằng: "Kẻ gieo giống tốt là Con Người. Ruộng là thế gian. Còn hạt giống tốt là con cái Nước trời. Cỏ lùng là con cái gian
ác. Kẻ thù gieo cỏ lùng là ma quỷ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các thiên thần. Cũng như người ta thu lấy cỏ lùng, rồi thiêu đốt trong lửa thế nào, thì ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy: Con Người sẽ sai các thiên thần đi thu tất cả gương xấu và mọi kẻ làm điều gian ác khỏi nước Chúa, rồi ném tất cả chúng vào lửa: ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Bấy giờ kẻ lành sẽ sáng chói như mặt trời trong Nước của Cha mình. Ai có tai để nghe thì hãy
nghe".
“Dẫu con chịu thiêu đốt nát tan đem gia tài chia hết cho người. Nhưng không lòng bác ái mến yêu, bao
nhiêu việc lành vô nghĩa trên trời.” Chúa ơi, tất cả những gì con có là Chúa cho con
nhưng không. Xin
cho con biết dùng nó và cho đi với cả tấm lòng. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét