Một học giả sau khi đi chu du
nhiều năm cho rằng mình đã học được tất cả kiến thức trên đời, ông lên đường trở về quê hương.
Về đến đầu làng, trông thấy 1 người nông dân đang nhặt củi dưới chân núi, lão ta nghĩ ngay tới việc khoe khoang vốn kiến thức của mình.
Lão ta đi đến gần, vỗ vai người nông dân và nói:
- Chào bác nông dân khốn khổ, ta là người đã nhiều năm đi chu du
thiên hạ và đã học được tất cả các kiến thức trên đời. Hôm nay ta
về thăm lại quê hương xem nơi này có gì đổi mới.
- Ra vậy - Người nông dân chỉ đáp 1 câu rồi lại tiếp tục công việc.
Lão học giả lại nói:
- Hay thế này đi, nếu bác hỏi tôi 1 câu nếu tôi ko trả lời đc tôi mất bác 10 đồng, tôi cũng hỏi bác 1 câu, nếu ko trả lời đc bác mất tôi 1 đồng
Khi đó người nông dân mới ngẩng đầu lên, suy
nghĩ 1 lát rồi bác ta trả lời:
- Vậy cũng đc.
- Bác hãy ra câu hỏi trước đi - Lão học giả nói.
Bác nông dân chỉ tay lên dãy núi và ra câu hỏi:
- Con gì khi lên núi thì bằng 4 chân nhưng khi xuống núi chỉ bằng 2 chân?
Lão học giả suy nghĩ hồi lâu mà ko trả lời được đành phải móc ra 10 đồng trong túi đưa cho bác nông dân.
- Vậy đó là con gì vây?- Lão hỏi.
Bác nông dân cầm lấy 9 đồng tiền, trả lại cho lão học giả 1 đồng tiền và nói:
- Rất tiếc, tôi cũng ko biết.
Lão học giả lúc này đã hiểu ra mọi điều, lão xấu hổ cầm lấy đồng tiền, chào tạm biệt người nông dân, rồi quay đầu lại đi một mạch ra khỏi làng.
Sau này nhờ biết khiêm tốn và chịu khó học hỏi, vị học giả đó đã trở thành 1 giáo sư nổi tiếng. Nhưng trong lòng ông vẫn nhớ mãi bài học của người nông dân nơi quê hương mình.
Khiêm tốn bao nhiêu còn chưa đủ, tự kiêu một chút cũng là thừa!
Góp nhặt
Chúa Nhật Tuần XIV Thường Niên Năm A
PHÚC ÂM: Mt 11, 25-30
"Ta dịu
hiền
và khiêm nhượng trong lòng".
Khi
ấy, Chúa Giêsu lên tiếng nói rằng: "Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã giấu không cho những người hiền triết và khôn ngoan biết những điều ấy, mà lại mạc khải cho những kẻ bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì ý Cha muốn như vậy. - Mọi sự đã được Cha Ta trao phó cho
Ta. Và không ai biết
Con, trừ ra Cha. Và cũng không
ai biết Cha, trừ ra Con và kẻ Con muốn mạc khải cho.
"Tất cả hãy đến với Ta, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi. Hãy mang lấy
ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta dịu hiền và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an. Vì ách của Ta thì êm ái, và gánh
của Ta thì nhẹ nhàng".
Lạy Chúa, xin ban cho con ơn khiêm nhường. Xin Ngài đừng để con tự mãn vì những điều mình biết. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét