Một lá thư được viết nguệch ngoạc của một đứa trẻ gởi vào bưu điện, và địa chỉ tới là Chúa. Nhân viên bưu điện lấy làm lạ liền mở ra đọc. Thư viết rằng: "Chúa thân mến, con là Tommy, con sáu tuổi. Ba con đã chết và mẹ con phải cực khổ để nuôi sáu anh em con. Xin Chúa
cho chúng con 300 đồng nhé".
Đọc thư xong, anh nhân viên bưu điện rất xúc động và dưa cho các bạn đồng nghiệp xem. Họ quyết định quyên góp để giúp gia đình cậu bé. Số tiền tổng cộng là 100 đồng, và họ gởi tới địa chỉ cậu bé.
Vài tuần sau, họ nhận được lá thư thứ hai. Họ cũng mở ra đọc, thư viết như sau: "Lần tới, Chúa có thể gởi trực tiếp cho gia đình con, vì gởi qua bưu điện, họ giữ lại 200 đồng!"
Nghe xong câu chuyện, chúng ta phải bật cười vì sự ngây ngô của cậu bé, nhưng liền sau đó chúng ta lại cảm thấy hổ thẹn vì thấy bóng dáng mình thấp thoáng trong hình ảnh cậu bé: Chúng ta cầu nguyện và muốn được Chúa đáp lời tức thì theo yêu cầu chúng ta đề ra, nếu Người chậm đáp ứng hoặc đáp ứng chưa đủ "chỉ tiêu" chúng ta đưa ra, thì chúng ta lại khó chịu, và cũng chẳng thèm cám ơn Người.
Phúc Âm hôm nay Chúa dạy các môn đệ: "Phải cầu nguyện luôn, không được nản chí"
Thứ Bảy Tuần XXXII Thường Niên
Lời Chúa: Lc 18,1-8
1 Khi ấy,
Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ
một
dụ
ngôn, dạy
các ông phải
cầu
nguyện luôn, đừng ngã lòng 2 mà rằng:
"Trong
thành kia, có một vị
thẩm phán không kính sợ Thiên Chúa, cũng không kiêng nể
người ta. 3 Trong thành đó lại
có một
bà goá đến
thưa ông
ấy
rằng:
'Xin ông minh oan cho tôi khỏi
tay kẻ thù'. 4 Trong một
thời gian lâu dài, ông không chịu, nhưng
sau đó ông nghĩ rằng:
'Mặc dầu ta không kính sợ
Thiên Chúa, mà cũng chẳng
kính nể
người ta, 5 nhưng
vì bà goá này cứ
quấy rầy ta mãi, nên ta sẽ
xử
cho bà ấy,
kẻo
bà ấy
đến
mãi làm ta nhức
óc' ".
6 Rồi
Chúa phán: "Các con hãy nghe lời
vị
thẩm phán bất lương
nói đó. 7 Vậy Thiên Chúa lại
không minh xử
cho những kẻ Người
tuyển chọn hằng
kêu cứu
với
Người đêm
ngày, mà khoan giãn với
họ
mãi sao? 8 Thầy
bảo
các con, Chúa sẽ
kíp giải
oan cho họ. Nhưng
khi Con Người đến,
liệu sẽ còn gặp
được
lòng tin trên mặt
đất
nữa
chăng?"
Cầu nguyện chấp tay có nghĩa là chúng ta tạm dừng những hoạt động để chuyên tâm nghĩ đến Chúa. Còn cầu nguyện giang tay là để tỏ ra rằng chúng ta là những người nghèo
nàn trước mặt Chúa, chúng ta làm như người ăn
xin đưa hai bàn tay
không ra để xin ơn Chúa.
Hai tư thế cầu nguyện trên đều tốt. Và ngay cả những khi đôi bàn tay
hoặc đôi cánh tay
chúng ta đều không chấp lại hay giang ra, chúng ta cũng
đừng bao giờ quên ý nghĩa của hai tư thế ấy. (FM)
Lạy Chúa, dòng đời nhiều dối trá, lừa lọc, có khi còn hại con người không còn tin tưởng nhau. Những biến cố đau thương trong cuộc đời làm con người ngừng tin vào Chúa vì họ nghi ngờ sự hiện diện của Ngài. Xin giúp con luôn tín thác trọn vẹn vào Chúa và hằng cầu nguyện liên lỉ. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét