Trong một xứ sở xa xôi, có một bà góa giúp việc nhà cho một quý bà giàu có sống cô đơn trong một lâu đài ảm đạm, tọa lạc giữa rừng sâu. Hằng ngày bà góa làm việc bổn phận với sự tận tình, chăm chỉ và chính xác. Một ngày nọ, bà chủ bất ngờ thưởng cho cho người giúp việc một chiếc nhẫn lạ thường. Bà nói: “Chỉ cần xoay chiếc nhẫn này hai
vòng trên ngón tay, bà có thể biến đổi mọi sự thành cái bà muốn.”
Bà góa không ngạc nhiên và cũng chẳng tò mò vì chiếc nhẫn vì bà sống rất đơn sơ, không cần phép mầu nào can thiệp. Tuy nhiên khi nạn đói tràn đến xứ sở, bà bỗng nhớ tới chiếc nhẫn thần kỳ.
Bà xoay chiếc nhẫn hai vòng quanh ngón tay, rùng mình, biến thành con chim ưng với đôi cánh nhọn. Bà quyết định bay đến nơi nào đó có thể tìm được thức ăn cho cậu con trai và làng xóm. Bà bay cho đến lúc kiệt sức và buồn bã trở về căn nhà của mình. Cơn đói hoành hành khắp cả nước, chẳng có đồng ruộng nào sản sinh hoa mầu. Tuy vậy bà góa không chịu đầu hàng. Bà nhắm mắt xoay chiếc nhẫn hai vòng và biến thành một ổ bánh mì khổng lồ thơm ngon. Khi cậu con trai trở về nhà, nhìn thấy ổ bánh mì
to tướng trên bàn thì sướng lắm. Cậu ngồi xuống và ăn với niềm hạnh phúc ngập tràn, cho dù đó chỉ là ổ bánh mì không, nhưng hương vị của nó thì không có gì sánh được.
Trong khi thưởng thức ổ bánh, cậu nhìn thấy một người hàng xóm đang lấp ló ngoai cửa với vẻ thèm thuồng. Cậu định ngó lơ nhưng rồi tia thương cảm vụt qua trái tim, khiến cậu lên tiếng mời và chia sẻ với ông ổ bánh mì.
Tiếng đồn vang xa, mọi người từ trong làng, từ trẻ đến già, từ khỏe mạnh đến người ốm yêu nghèo nàn, cả người thất vọng bồn chồn cũng đều lũ lượt kéo đến. Chiếc bánh mì dường như không bao giờ hết. Tuy nó không làm cho người ta hết đói nghèo nhưng đã tạo nên một sự bình an và ước muốn hòa bình, những cảm xúc tốt lành trong tâm hồn và sức khỏe cho thân xác những người đã ăn nó. Những ai trước đây là kẻ thù thì nay họ hòa giải với nhau, những người xa lạ thành thân quen, họ trao cho nhau nụ cười thân thiện.
Cứ mỗi buổi tối, vụn bánh cuối cùng lại biến thành bà góa quảng đại. Mỗi buổi sáng bà góa lại trở thành chiếc bánh thơm lừng ngon lành, có sức nuôi dưỡng thân xác và tinh thần của người dân trong làng. Cho đến mùa gặt nọ, dân làng tổ chức ngày lễ hội lớn mừng ngày mùa bội thu sau thời gian đói kém. Dĩ nhiên cả người đàn bà góa cũng đến. tất cả những ai ở gần bà đều có một cảm xúc lạ kì: Thân thể bà tỏa nức mùi thơm của chiếc bánh mì vừa mới ra lò.
Chúa Nhật XVIII Thường niên – năm B
Tin Mừng Ga
6, 24-35
Khi dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm kiếm Người. Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy?" Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không
phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê. Các ông hãy ra công
làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận." Họ liền hỏi Người: "Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn?" Đức Giê-su trả lời: "Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến." Họ lại hỏi: "Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông? Ông sẽ làm gì đây? Tổ tiên chúng tôi đã ăn man-na trong
sa mạc, như có lời chép: ‘Người đã cho họ ăn bánh bởi trời.’" Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi cho các
ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực, vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian." Họ liền nói: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy." Đức Giê-su bảo họ: "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!”
Lạy Chúa, Ngài hóa thành tấm bánh trắng, trao ban miễn phí cho mỗi người chúng con, Ngài mời gọi chúng con đến với Thánh Thể Ngài mỗi ngày, đến nhận lương thực hằng sống của Ngài ban, nhưng chúng con vì những lo toan
thế gian nên nhiều lần từ chối lời mời của Ngài. Chúa ơi, chúng con lo toan nhiều thứ quá, chúng con quên mất Ngài mới là nguồn sống đích thực của chúng con. Xin Chúa thứ tha những lầm lạc xa Chúa, xin đem yêu thương kéo chúng
con về bên Ngài, để chúng con được hưởng nhờ những ơn của Ngài. Amen.
0 comments:
Đăng nhận xét