Ngày xưa có một người biết rằng Chúa sắp hủy diệt thành Sôđôma bằng hỏa
thiêu, nên ông ta đi khắp nơi trong thành phố này để báo tin và bảo dân phải di
tản. Nhưng chẳng ai nghe lời ông. Họ cho ông là điên dại. Thấy ông buồn và bực
tức, có người hỏi:
- Tại sao ông phải khổ sở như vậy? Ông không thể nào thay đổi được họ
đâu?
Ông ấy trả lời:
- Có lẽ tôi không thay đổi được họ. Nhưng tôi vẫn phải la lớn, nói rõ mệnh
lệnh của Chúa, để họ không thay đổi được tôi.
Ảnh: Internet
Thứ Tư Tuần XVIII Thường
Niên Năm Lẻ
"Này
bà, bà có lòng mạnh tin".
Khi ấy, ra khỏi đó, Chúa
Giêsu lui về miền Tyrô và Siđon, thì liền có một bà quê ở Canaan từ xứ ấy đến
mà kêu cùng Người rằng: "Lạy Ngài là con Vua Đavít, xin thương xót tôi:
con gái tôi bị quỷ ám khốn cực lắm".
Nhưng Người không đáp lại một
lời nào. Các môn đệ đến gần Người mà rằng: "Xin Thầy thương để bà ấy về
đi, vì bà cứ theo chúng ta mà kêu mãi". Người trả lời: "Thầy chỉ được
sai đến cùng chiên lạc nhà Israel".
Nhưng bà kia đến lạy Người
mà nói: "Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi". Người đáp: "Không nên lấy
bánh của con cái mà vứt cho chó". Bà ấy đáp lại: "Vâng, lạy Ngài, vì
chó con cũng được ăn những mảnh vụn từ bàn của chủ rơi xuống".
Bấy giờ, Chúa Giêsu trả lời
cùng bà ấy rằng: "Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy".
Và ngay lúc đó, con gái bà đã được lành.
Đó là lời Chúa.
0 comments:
Đăng nhận xét