Trần Bình vốn là một mưu thần đời nhà Hán, thời Hán Sở tranh hùng. Một hôm, khi trốn Sở về đầu Hán, Trần Bình phải đi qua một con sông lớn. Người lái đò đưa khách qua lại vốn là một tay cướp giật, giết người khét tiếng. Hắn nghĩ Trần Bình là một người giàu có, định ra tay hãm hại để thâu đoạt tiền của. Biết ý định của tên lái đò, trước khi xuống đò, Trần Bình đã cởi bỏ hết quần áo. Mình
trần như nhộng, Trần Bình lại đến xin tên lái đò cho chèo phụ giúp hắn. Nghĩ rằng một người trần truồng như thế không phải là một người giàu có, tên lái đò đã để yên cho Trần Bình. Thế là ông thoát nạn.
Ðôi khi phải chấp nhận một vài nhục
nhã, cắt bỏ đi một phần của cải hay cả một phần
thân thể,
chúng ta mới có
thể
thoát khỏi hiểm nguy đe dọa đến tính mạng. Trong
bất cứ một cuộc di tản
nào, để bảo đảm cho
mạng sống, đôi khi người ta
phải bỏ lại đằng sau nhà cửa, ruộng vườn,
tài sản và
ngay cả bà
con thân thuộc của mình. Chúng ta có một sự sống giá trị gấp bội phần sự sống trên trần
gian này. Sự sống ấy đòi
hỏi
chúng ta phải hy
sinh tất cả mọi sự trong cuộc sống tạm bợ này. Lời sau
đây của
Chúa Giêsu đã đánh động
không biết bao
nhiêu người
trong lịch sử nhân loại:
"Lời lãi
cả thế gian để được ích gì nếu mất linh hồn
mình?"
Thứ Năm sau Lễ Tro
Lời Chúa: Lc 9,22-25
22 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Con Người phải đau khổ nhiều, bị các vị Kỳ lão, các Thượng tế, và các Luật sĩ khai trừ và giết chết, nhưng ngày thứ ba Người sẽ sống lại".
23 Chúa nói với mọi người rằng: "Ai muốn theo Ta, hãy bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo Ta. 24 Vì chưng, ai muốn giữ mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai mất mạng sống vì Ta, sẽ được sống. 25 Vậy nếu con người được lời lãi cả thế gian, mà phải thiệt mất mạng sống, thì được ích gì?"
0 comments:
Đăng nhận xét