Một em bé vâng lời mẹ xách giỏ ra tiệm tạp hóa, em cẩn thận đọc cho người bán hàng tên của từng món đồ mà mẹ em đã ghi
trên mảnh giấy. Người
bán hàng nhìn em và để ý theo dõi từng
cử
chỉ
cẩn
thận
của
em một
cách thích thú.
Sau
khi đã xếp
gọn
các món đồ vào giỏ
cho em, ông dẫn em đến
trước
một
cái thùng đầy kẹo,
vừa
mở
nắp
thùng ông vừa bảo
em thò tay vào lấy kẹo.
Em bé vui mừng rút ra một
viên kẹo.
Người
bán hàng bèn khích lệ em và nói:
Em
hãy bốc
cho đầy
lòng bàn tay của em.
Em
bé tinh nghịch mỉm
cười:
Vậy
ông hãy bốc lấy
kẹo
cho con.
Người
bán hàng ngạc nhiên hỏi:
Tại
sao thế?
Em
bé dí dỏm
trả
lời:
Tại
vì bàn tay của ông lớn
hơn
bàn tay của
con rất
nhiều.
*
Câu
trả
lời
của
em tuy ngây thơ nhưng
lại
ẩn
giấu
một
ý nghĩa sâu xa. Với cái nhìn trong sáng
và trực
giác bén nhậy của
tuổi
thơ,
em đã biết
nhìn nhận
sự
nhỏ
bé của
mình và sự lớn
lao của
người
khác. Vì lòng Khiêm Tốn sinh lòng Tin Tưởng.
Đó chính là thái độ nội
tâm của
chúng ta cần phải
có khi Cầu
Nguyện
với
Chúa.
Lời
Chúa hôm nay muốn nói rằng
Chúa không thiên vị ai, Ngài ban ơn
cho tất cả
mọi người,
cho dù người ngoại
nhưng nếu
tin vào Chúa thì Ngài cũng ban ơn. Còn kẻ
có đạo nhưng
không
tin thật thì không đáng lãnh nhận
ơn Ngài.
Thứ Hai Tuần III Mùa Chay
Lời Chúa: Lc
4,24-30
24 (Khi Chúa Giêsu đến thành Nadarét, Ngài nói với dân chúng tụ họp trong hội đường rằng): "Quả thật, Ta bảo các ngươi, chẳng có một tiên tri nào được tiếp đón tử tế ở quê hương mình. 25 Ta bảo các ngươi, chắc hẳn trong thời Elia có nhiều bà goá ở Israel, khi trời hạn hán và một nạn đói lớn hoành hành khắp nước suốt ba năm sáu tháng, 26 nhưng Elia không được sai đến với một người nào trong bọn họ, mà chỉ được sai đến với một bà goá ở Sarépta xứ Siđôn thôi. 27Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Elisêô, nhưng không một người nào trong bọn họ được chữa lành, mà chỉ có Naaman, người Syria".
28 Vừa nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy phẫn nộ. 29 Họ đứng dậy, đẩy Người ra khỏi thành và dẫn Người đến một triền đồi, nơi họ xây thành, để xô Người xuống vực. 30 Nhưng Người tiến qua giữa họ mà đi.