Con người không phải là thánh nhân nên tất nhiên có những sai trái, đối
với những người phạm lỗi chúng ta nên có thái độ rộng lượng khoan dung. Im lặng
mà hơn cả to tiếng trách móc đây là phương pháp giáo dục tốt nhất.
Có một vị thiền sư trú trong túp
lều tranh ở trên núi, một buổi tối khi đi thiền hành trở về, nhìn thấy một tên
trộm đang chiếu cố túp lều tranh của mình nhưng tìm không được vật gì cả. Ngài
bèn cởi chiếc áo ngoài đang mặc trên người và đứng ngoài cửa đợi tên trộm ra,
vì ngài sợ làm kinh động tên trộm.
Tên trộm vừa quay ra thì gặp thiền
sư, trong lúc tên trộm hốt hoảng vị thiền sư liền nói: “Anh bạn, đường sá xa
xôi vất vả lên núi thăm tôi, tôi không đành lòng để anh về tay không, đêm khuya
rồi, khoác chiếc áo này mà về cho đỡ lạnh.” Nói xong ngài cầm chiếc áo khoác
lên thân tên trộm. Tên trộm xấu hổ, cúi đầu rồi chạy thẳng xuống núi không dám
nhìn lại.
Thiền sư nhìn dáng tên trộm khuất
dần trong núi rừng mờ mịt, không ngừng thương cảm nói: “Rất đáng thương, tôi muốn
tặng cho anh cả vầng trăng để chiếu sáng con đường cho anh xuống núi.”
Vài hôm sau, khi thiền sư đang mở
to đôi mắt nhìn ánh bình minh xuất hiện, thì nhìn thấy chiếc áo mà ngài khoác
lên thân tên trộm mấy hôm trước đó được xếp rất ngay ngắn đặt trước cổng, thiền
sư vui vẻ nói: “Cuối cùng thì ta cũng đã tặng anh ta cả vầng trăng sáng rồi”.
Qua dụ ngôn cỏ lùng, Chúa Giê-su mạc khải
Thiên Chúa là Đấng nhân từ, giàu lòng thương xót, “chậm bất bình và hết sức
khoan dung.” Ngài không chỉ trì hoãn đến ngày tận thế mới “nhổ cỏ lùng” trừng
phạt kẻ tội lỗi. Ngài “đợi cho đến mùa gặt” để con người có thời gian hoán cải,
biến đổi từ cỏ lùng trở thành lúa tốt.
Ảnh: Internet
Thứ Ba Tuần XVII Thường
Niên Năm Lẻ
"Cũng
như người ta thu lấy cỏ lùng, rồi thiêu đốt trong lửa thế nào, thì ngày tận thế
cũng sẽ xảy ra như vậy".
Khi ấy, sau khi giải tán
dân chúng, Chúa Giêsu trở về nhà. Các môn đệ đến gặp Người và thưa rằng:
"Xin Thầy giải thích dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng con nghe".
Người đáp lại rằng: "Kẻ gieo giống tốt là Con Người. Ruộng là thế gian.
Còn hạt giống tốt là con cái Nước Trời. Cỏ lùng là con cái gian ác. Kẻ thù gieo
cỏ lùng là ma quỷ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các thiên thần. Cũng như
người ta thu lấy cỏ lùng, rồi thiêu đốt trong lửa thế nào, thì ngày tận thế
cũng sẽ xảy ra như vậy: Con Người sẽ sai các thiên thần đi thu tất cả gương xấu
và mọi kẻ làm điều gian ác khỏi nước Chúa, rồi ném tất cả chúng vào lửa: ở đó sẽ
phải khóc lóc nghiến răng. Bấy giờ kẻ lành sẽ sáng chói như mặt trời trong nước
của Cha mình. Ai có tai để nghe thì hãy nghe".
Đó là lời Chúa.
0 comments:
Đăng nhận xét