Tại một nhà
thờ bên Tây Ban Nha có một tượng Thánh giá rất đặc biệt: Chúa Giêsu chỉ chịu
đóng đinh có một tay trái và hai chân, tay phải rời khỏi lỗ đinh và đưa ra phía
trước trong tư thế như đang ban phép lành.
Chuyện kể rằng:
một lần, tại nhà thờ này có một tội nhân đến xưng tội. Đối với một tội nhân có
quá nhiều tội nặng như anh ta, vị Linh mục rất nghiêm khắc và ngăm đe nhiều điều.
Nhưng chứng nào vẫn tật đó, ra khỏi toà giải tội ít lâu, hối nhân lại tiếp tục
sa ngã. Rất nhiều lần như thế. Cuối cùng vị linh mục đành răn đe: “Tôi không muốn
anh vấp lại những tội như thế nữa. Đây là lần cuối cùng tôi tha tội cho anh”. Hối
nhân ra khỏi toà giải tội mà lòng trĩu nặng và đau khổ.
Được vài
tháng sau, anh ta lại đến xưng tội, và xưng cũng cùng những tội nặng y như những
lần trước. Vị linh mục dứt khoát: “Anh đừng có đùa với Chúa. Tôi không tha”. Thật
lạ lùng. Ngay lập tức, vị linh mục cùng hối nhân đều nghe có tiếng thì thầm
phía bên trên. Từ cây Thánh giá, bàn tay phải của Chúa Giêsu được rút ra khỏi lỗ
đinh và ban phép lành cho hối nhân. Vị linh mục nghe được tiếng thì thầm ấy nói
với chính mình: “Ta là người đổ máu ra cho người này chứ không phải con”.
Kể từ đó,
bàn tay phải của Chúa Giêsu không gắn vào Thánh giá nữa, nhưng vẫn giữ tư thế
đang ban phép lành, như không ngừng mời gọi: “Hãy trở về với Ta, các ngươi sẽ
được tha thứ”.
Thiên Chúa đã không dạy bài học tha thứ suông, nhưng đã dạy bài học tha thứ bằng chính mạng sống của Con yêu dấu Ngài là Đức Giêsu. Nếu ngày xưa, con rắn đồng trong sa mạc được giương lên, thì hôm nay chính Chúa Giêsu được giương lên. Mãi mãi chúng ta biết ơn Chúa Giêsu và khắc sâu lời Ngài: “Như Maisen đã giương cao con rắn ở sa mạc thế nào, Con Người cũng sẽ giương cao như vậy”.
Bài Tin mừng hôm nay mạc khải cho chúng ta
tình yêu của Thiên Chúa đối với con người. Tình yêu ấy sẽ không bao giờ phai nhạt
dù cho cuộc đời có đổi thay.
Chúa Nhật Tuần IV Mùa Chay Năm B
Phúc Âm:
Ga 3, 14-21
“Thiên
Chúa đã sai Con Ngài đến để thế gian nhờ Con Ngài mà được cứu độ”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: “Như Môsê đã treo con
rắn lên ở sa mạc thế nào, thì Con Người cũng sẽ phải treo lên như vậy, để tất cả
những ai tin ở Người, sẽ không bị huỷ diệt, nhưng được sống đời đời. Vì Thiên
Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một mình, để tất cả những ai tin Con
Ngài thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không sai
Con của Ngài giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con Ngài
mà được cứu độ. Ai tin Người Con ấy thì không bị luận phạt. Ai không tin thì đã
bị luận phạt rồi, vì không tin vào danh Con Một Thiên Chúa; và đây án phạt là sự
sáng đã đến thế gian, và người đời đã yêu sự tối tăm hơn sự sáng, vì hành động
của họ xấu xa. Thật vậy, ai hành động xấu xa thì ghét sự sáng, và không đến
cùng sự sáng, sợ những việc làm của mình bị khiển trách; nhưng ai hành động
trong sự thật thì đến cùng sự sáng, để hành động của họ được sáng tỏ là họ đã
làm trong Thiên Chúa”.
Ðó là lời Chúa.